Cập nhật nội dung chi tiết về Truyện: Cô Giúp Việc, Tôi Yêu Cô! mới nhất trên website Tobsill.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Cả hai ôm nhau ngủ đến trưa mới dậy,cô cảm thấy bủng hơi đau quằng quại,hắn lo lắng hỏi có cần đi bệnh viện không? Cô nói không sao nên hắn đưa cô đi ăn! Vì cho giúp việc đi du lịch hết rồi,cô mới bị Xử bên dưới hơi đau,nên hắn dẫn cô ra ngoài!
Đến nhà hàng,hắn gọi món rồi hỏi cô có sao không? Nếu được ăn xong đi khám..Cô chỉ lắc đầu không sao,nhưng..Chu kì dạo này bị trễ,lúc cả đang..Lúc hắn vào cô cảm thấy đau hơn trước! Là sao thế nhỉ?
Phục vụ dọn món ra,thầb linh hắn gọi món cá,cô vừa nghe mùi cá đã muốn nôn,hỏi phục vụ toilet ở đâu rồi chạy đi!
Hắn đơ đơ ở đó,lo lắng cho cô đang định chạy theo thì bị bà quản lí nhà hàng kéo lại.
Bà làm gì vậy?Hắn cau mày hỏi,đang lo chết được cho cô!
Vợ cậu hình như đã có em bé rồi đấy Bà quản lí nói,dù gì cũng đã kết hôn,có hai con nhìn cô nên cũng biềt rõ mà!
Em bé? Thật sao?Hắn không tin vào những gì mình vừa nghe,hắn sắp làm cha sao? Hắn làm cha,làm cha rồi!
Đợi cô ấy ra đi sẽ rõ Xong,vừa dứt lời cô mệt mỏi bước ra.
Quản lí đi đến,đỡ cô nhẹ nhàng hỏi
Chu kì cô trễ phải không?
Sao sao bà biết?Cô ngớ người,đúng là trễ thật!
Cô sắp làm mẹ rồi đấy,nên đi khám xem đứa bé bao nhiêu tuần tuổi rồi!Bà dìu cô đến hắn nói
Hắn đỡ cô,vội vui mừng cảm ơn bà quản lí rồi phóng ga đưa cô đến bệnh viện,chưa cho cô ăn gì cả! Hắn làm cha kiểu gì vậy?
Bệnh viện-Khoa phụ sản
Chúc mừng cô,cô đã mang thai,cái thai đã được 2tuần tuổi rồi! Nhưng cả hai nên…quan hệ lại,vì sẽ ảnh hưởng đến thai nhi Bác sĩ nói.
Cô không tin những gì vừa nghe,cô có lầm không? Mang thai,mang thai sao? Cô làm mẹ rồi,làm mẹ rồi!
Hắn không kìm được vui mừng,ẫm cô quay vòng vòng,hắn làm cha! Làm cha thật rồi!
Bác sĩ thấy hắn quay cô vòng vòng vội ngăn lại
Vợ cậu đang mang thai!
Hắn nghe xong mới nhận ra,vội bỏ cô xuống! Hắn vui mừng quá mà! Kiềm chế kiềm chế!
Khám thai xong hắn hỏi cô cần ăn gì,vì cô nghe mùi tanh là ói…Hình như gọi là Ốm Nghén thì phải,hắn là đàn ông,làm sao biết vụ này chứ? Đợi quản gia về rồi tính sau!
Cô ăn gì hắn mua đến tối cô mệt mỏi nằm trên giừơng ngủ,vì mang thai làm cô buồn ngủ quá đi!
Hắn leo lên ôm cô ngủ,dĩ nhiên không dám..Vì sợ cô và con hắn có chuyện không hay xảy ra!
1 tuần sau hai ta kết hôn!Hắn hôn lên tõc cô nói
Cô đang mệt mỏi,nghe hắn nói vội quay lại
1 tuần sau? Có nhanh quá không?
Không nhanh,vì anh muốn kết hôn trước khi sinh con mình raHắn nói
Được chứ? Em nghĩ…Nên..đừng kết hônCô vùi đầu vào hắn nói,cô sợ không xứng với hắn! Sợ lắm!
Uyên Y,tin anh! Chúng ta sẽ kết hôn,sẽ hạnh phúc ên nhau,được không?
Ừm…em tin anh! kiến Long!
~1tuần sau~
Như hắn nói,hôm nay là ngày cô kết hôn với hắn
Tuy cô không biết sao hắn lại chuẩn bị nhanh như vậy,nhưng cô cảm thấy rất vui….
Ở trong phòng trang điểm,cô nhìn mình trong gương,cô làm cô dâu của hắn! Cô vui lắm!
Cạch..! Nghe tiếng mở cửa là hắn,nhưng khi quay lại lại thì…người lạ!
Cô đang định hỏi người đó là ai? Nhưng đâu ngờ người đó đi đến,chụp thuốc mê cô,cô cố giãy dụa,nhưng không thành!…Cô ngất đi!
Hắn ở ngoài chào khách,bỗng thư kí đđi đến hốt hoảng
Tổng tài,tổng tài phu nhân bị người ta bắt cóc rồi!
Còn
~Miễu~
Truyện Cô Dâu Của Trung Tá
Editor: Mẹ Bầu
Sở Lăng Xuyên bối rối, cúi đầu xuống vừa vặn thấy Tố Tố nằm trên mặt đất, mà anh thì đang đứng xiên chân ở nơi đó. Hơn nữa Tố Tố lại còn vừa đúng dịp nằm ở dưới háng của anh. Trong lúc nhất thời, Sở Lăng Xuyên tái mặt đi rồi, mà Tố Tố đen mặt lại. Cái mông của cô bị rơi xuống cực kỳ đau, hơn nữa, a a, cô thế nhưng lại nằm ở ngay dưới đũng quần anh. Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cái mông của anh.
Tố Tố khóc không ra nước mắt. Cô thật sự rất mất mặt và xấu hổ rồi. Ngay cả dọa người hay là mắng chửi người cũng không có mặt nào để làm nữa. Cô quẫn đến mức nghĩ chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào hoặc có một tia sấm sét nào đó cô đánh xuyên qua người cô đi.
Sở Lăng Xuyên hoàn hồn, @MeBau*[email protected]@ nhanh chóng chuyển đi chân, xoay người lại đỡ Tố Tố dậy, khẩn trương lại chột dạ hỏi: “Bà xã, bà xã à, em không sao chứ, em đau ở chỗ nào không?”
Vài bác gái lớn tuổi kia cũng đi tới, quan tâm hỏi cô như thế nào, có té bị thương hay không. Tố Tố rất ôn hòa thật cảm kích nói lời cảm tạ đối với những lời thăm hỏi của mấy bác gái lớn tuổi đầy sự nhiệt tâm kia. Dưới sự nâng đỡ của Sở Lăng Xuyên cô thử thăm dò đứng lên.
Cô quay đầu nhìn lại xem, mình rốt cuộc làm thế nào mà lại bị ngã xuống như vậy. Vừa nhìn thấy cô liền trợn tròn mắt, hóa ra là bàn ngồi của chiếc đu dây kia được gắn với một miếng da ngắn, vốn dĩ miếng da kia đã bị mài mòn, phần thừa lại cũng không còn nhiều lắm. di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m Nếu là những đứa trẻ nhỏ chơi đùa thì cũng sẽ không xảy ra việc gì, nhưng mà, lại bị Sở Lăng Xuyên bước lên mạnh mẽ, nên đã trực tiếp bị cắt đứt. Thật là bi kịch!
Giờ phút này Tố Tố chỉ nhớ rõ mình bị đau, nhớ được mình đã dọa người thế nào, còn chỗ nào có tâm tình mà nhớ được nhớ được chút chuyện thương tâm lúc trước kia. Ở trong lòng cô liền oán thầm Sở Lăng Xuyên đến 18 lần… Hừ, anh có thể đừng làm hại cô như vậy được hay không chứ!
Sở Lăng Xuyên vừa đau lòng lại vừa cảm thấy chột dạ. Anh đỡ Tố Tố chậm rãi đi tới, không có chuyện gì lớn, rồi sau đó anh hơi khom người, kéo cánh tay Tố Tố, cõng cô lên, “Bà xã, để anh… để anh đi về nhà trước.”
Nói xong anh bất chấp tất cả, di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn. cõng Tố Tố trên lưng phóng về hướng nhà của mình. Tố Tố cũng không từ chối, dù sao cô cũng đã mất hết cả mặt mũi rồi, cõng thì cứ cõng đi, huống chi, cô xem như đã bị thương rồi?
Mấy bác gái lớn tuổi nhìn Sở Lăng Xuyên cõng Tố Tố rời đi, đều nói cười rộ lên, cảm thấy này đôi thực sự rất có tình ý với nhau, nhưng mà Tố Tố lại quẫn muốn chết, tại cô đã bị quá mất mặt chứ sao!
Sở Lăng Xuyên cõng Tố Tố trở về nhà, đặt cô ở trên ghế sofa, nhanh chóng kiểm tra cho cô xem có vết thương hay không. Vừa nhìn thấy khuỷu tay Tố Tố bị ma sát rướm máu, Sở Lăng Xuyên đau lòng muốn chết, không khỏi nói xin lỗi: “Bà xã à, không phải là anh cố ý đâu. Em đau nhiều không?” Nói xong anh thổi thổi cho cô đầy vẻ đau lòng.
Trong lúc nhất thời, thật giống như thời điểm cãi nhau đấu võ mồm hồi trước kia, trong lòng Sở Lăng Xuyên chợt có chút thấy sợ hãi, hoảng hốt, cũng gấp gáp vội thừa nhận sai lầm: “Vâng, anh thật có tội, vợ ơi đừng nóng giận, anh đau lòng, thiệt tình đau lòng lắm.”
“Em đã nói anh đừng đẩy, vì sao anh không chịu nghe em nói hả?” Tuy rằng Sở Lăng Xuyên thừa nhận sai lầm, nhưng mà Tố Tố vừa nghĩ tới vừa rồi mình bị ném xuống đất, bộ dáng nằm ở dưới đũng quần của anh như vậy thật là quẫn, tức chết cô rồi. Cô không nhịn được mà đánh đấm vài cái ở trên bộ ngực của anh, “Anh thật quá mức! Thật dọa người có được không hả! Em nói không phải, lúc này anh có thể kỷ luật nghiêm minh một chút được hay không? Chấp hành mệnh lệnh của em một chút có được không?”
Sở Lăng Xuyên lại ôm Tố Tố vào trong ngực: “Chuyện này có cái gì là dọa người đâu, không phải chỉ là vì cái dây của bàn xích đu bị đứt nên em mới bị ngã à. Em nói một chút xem, có ai không từng bị té ngã hay không chứ! Đến ngay cả mấy bác gái lớn tuổi kia, em cứ thử hỏi bọn họ xem, họ lớn tuổi như vậy rồi đã từng bao giờ không bị té ngã chưa?”
Tố Tố nổi giận, người bị dọa sợ không phải là anh, đương nhiên anh sẽ nói như vậy. Lại nghĩ đến bản thân mình bị ném ngã chật vật như vậy, trong lòng cô liền bốc hỏa thật lớn. Cô đẩy anh ra, cau mày, một mặt tức giận rống lên: “Vậy anh đi hỏi người ta một chút xem, có ai lại bị ném ngã mà mặt nằm ở ngay dưới đũng quần của người khác hay không? Anh có bị như vậy không, anh có không?”
Thật sự là anh cũng có. Lúc anh huấn luyện thì tình huống gì mà không từng phát sinh ra kia chứ? Sở Lăng Xuyên nở nụ cười hắc hắc, vẻ mặt vô lại tiến đến trước mặt Tố Tố, hai tay mở rộng ôm lấy cô, nói lấy lòng: “Bà xã ơi, em đừng nóng giận, em ở dưới háng của chồng mình mà, không cần phải ghét bỏ như vậy chứ!”
“Anh… !” Tố Tố chán nản, có người nào lại an ủi như vậy không cơ chứ! Cuối cùng cô tức giận đẩy anh một cái, “Em đã nói với anh rồi mà anh còn không rõ, anh cách em xa ra một chút, anh chính là một phần tử nguy hiểm!”
Tố Tố vừa nói xong, Sở Lăng Xuyên lại ấn cô ngược trở lại ở trên chân của mình. Anh không nói hai lời liền đưa tay kéo quần của Tố Tố ra. Tố Tố nóng nảy, giãy dụa, “Sở Lăng Xuyên, anh làm cái gì thế?”
Sở Lăng Xuyên một bộ nghiêm trang nói: “Không phải là em bị té ngã ở mông ư, để anh xem em té ngã như vậy có bị thương hay không?”
Tố Tố đỏ mặt, cũng chẳng quan tâm mình đang đau, liều mạng giãy giụa từ trong ngực anh đi ra ngoài. Cô nhịn đau, đứng dậy rời khỏi ghế sofa, đứng cách xa anh ra khoảng vài bước, “Anh, anh đừng có làm trò, em không sao hết, anh không cần phải nhìn! “
“Tốt lắm, em không có việc gì rồi thì anh sẽ không nhìn nữa, vậy bây giờ em nghỉ ngơi. Anh đi gọi đồ ăn mua ngoài, buổi tối lại ở nhà nấu cơm.” Sở Lăng Xuyên nói xong liền đi gọi điện thoại, kêu đồ ăn mua ngoài, sau đó lại đi đến tiệm thuốc ở gần tiểu khu để mua thuốc khử trùng cùng băng keo cá nhân, giúp Tố Tố xử lý miệng vết thương ở khuỷu tay.
Chờ anh làm xong hết thảy những việc này, thì đồ ăn mua ngoài cũng được đưa tới. Đúng là bọn họ bắt nguồn từ duyên phận, đồ ăn được gọi đến lại đúng là của quán đồ ăn món cay Tứ Xuyên. Đương nhiên, hiện tại đã là địa bàn của La Vĩ Khôn rồi.
Lúc này Tố Tố, cảm giác đau đớn đã không còn mãnh liệt như trước nữa rồi. Cảm giác dọa người cũng đã phai nhạt đi rất nhiều, không còn mãnh liệt như lúc trước nữa. Tố Tố nhìn thấy đồ ăn mĩ vị ngon miệng, mùi vị thơm ngon như vậy, cô liền bắt đầu ăn, mặc kệ thế nào, trước cứ phải lấp đầy bụng đã rồi mới lại nói tiếp.
Sau khi ăn cơm trưa xong, đã hơn một giờ, Tố Tố đi đến toilet để rửa mặt, chuẩn bị ngủ trưa. Bởi vì mông đít còn có chút đau, cho nên cô trực tiếp nằm sấp người ở trên giường để ngủ.
Thời tiết chuyển nóng, ăn một bữa cơm xong, Sở Lăng Xuyên toát mồ hôi, lại đi dọn dẹp đồ bỏ đi, mồ hôi vã ra càng nhiều. Vì thế anh quyết định đi tắm rửa một cái cho sạch sẽ. Chờ đến khi anh trở về đến trong phòng ngủ, thì nhìn thấy Tố Tố ở đàng kia nằm sấp để ngủ… Đại khái là mông bị đau, nên cô nhóc không dám nằm ngửa đây mà.
Người Yêu Làm Cô Gái Khác Mang Thai
Em nghĩ mình có điều gì đó khiến anh chưa hài lòng nên cố gắng níu kéo, cuối cùng anh gọi em ra quán nước và nói lời chia tay. Em chết đứng khi anh nói đã có tình cảm với người con gái khác. Cô ấy đã có thai và anh không thể bỏ rơi.
Em bị sốc. Em đã đặt ra hàng nghìn câu hỏi mà không thể trả lời vì sao anh ấy lại có thể tàn nhẫn với em như vậy. Em đã hết lòng yêu anh và anh từng nói anh rất tự hào vì có em. Càng xa anh em càng cảm thấy đau đớn. Em gọi hàng trăm cuộc điện thoại, anh không nghe và chặn số của em luôn, hủy kết bạn với em trên Facebook.
Liệu có phải vì anh bị ép phải quan hệ với cô gái kia hay anh thực sự không còn tình cảm với em nữa? Có khi nào anh ấy chán cô gái kia và vì còn yêu em mà quay về không? ( Liên)
Trả lời
Em gái thân mến!
Tình yêu luôn là điều bí ẩn, nó có thể đưa em đến đỉnh cao của hạnh phúc nhưng cũng có thể cho em xuống tột cùng của địa ngục khổ đau. Khi yêu người ta không hiểu vì sao ta lại yêu nhau và đôi khi cũng không có câu trả lời cho lý do chia tay lại bởi có hàng nghìn lý do để lý giải cho nó. Nếu yêu một người được đón nhận và trân trọng thì đó là điều tuyệt vời. Nhưng khi hiến dâng tình cảm cho nhau mà họ vẫn không muốn ở bên em thì thay vì cố gắng tìm câu trả lời, em cần bình tĩnh để đối diện với vấn đề này hơn là ngồi đó đầy đau khổ và tuyệt vọng.
Với em, việc anh ấy chia tay quá đột ngột đã làm cho em bị sốc. Đây cũng là trạng thái thường tình khi tình cảm thay đổi 180 độ trong khi em chưa có tâm thế đón nhận nó. 8 tháng yêu nhau không đủ để làm cho trái tim của anh ấy rung động thêm nhịp nào. Chỉ trong 8 tháng ngắn ngủi đó, anh ấy đã kịp phản bội em và có quan hệ với cô gái khác dẫn đến việc có thai và hiện giờ anh ấy bắt buộc phải lựa chọn.
Với người con trai em yêu, rõ ràng anh ấy đã không dành cho em cả trái tim mà chỉ dành được một nửa, nửa còn lại là dành cho người con gái kia. Khi đã đứng trước sự đã rồi anh ấy không còn cách nào khác là phải chia tay em trong khi em dành nguyên vẹn trái tim và sự yêu thương trân trọng cho anh ấy. Đó chính là sự khác biệt và là lý do em đang đau khổ tận cùng còn anh ấy thì chưa chắc có phần nào cảm giác ấy.
Em tự hỏi để làm gì khi anh ấy đã có những hành động quá rõ ràng, vậy chẳng lẽ em muốn níu kéo để duy trì tình cảm tay ba, lúc nào cũng chìm đắm trong cảm giác đau đớn và phản bội? Một người đàn ông đã sẵn sàng rời bỏ em, em hy vọng gì về việc họ sẽ quay lại, bởi:
– Anh ta đã sẵn sàng phản bội em mà không có mảy may hối hận, nếu tiếp tục, anh ta sẽ làm tổn thương em đến bao giờ?
– Em sống trong hy vọng nhưng giả sử anh ta quay lại, em có hoàn toàn yên tâm với hạnh phúc của mình hay không?
– Anh ta đã có sự lựa chọn rõ ràng, đó là cô gái kia và trong lúc em đang tuyệt vọng và chờ đợi mong manh thì biết đâu họ đã và đang sẵn sàng cho một kết thúc tốt đẹp?
Vậy em có nên chờ đợi và đau khổ mãi vì họ không?
Khi chia tay, ai cũng nghĩ mình là người tuyệt vọng nhất thế giới và không có nỗi đau khổ nào lớn hơn. Đó là tâm lý thông thường mà hầu hết ai cũng phải trải qua nếu bỗng nhiên bị rơi vào hoàn cảnh như vậy. Gọi hàng trăm cú điện thoại và khóc lóc chờ đợi là những việc làm tiêu cực. Nó không giúp em vơi bớt nỗi buồn, không giúp em làm lành vết thương mà ngược lại, có thể làm cho em đau đớn mãi ra. Em hãy thử tưởng tượng, có vết thương nào có thể lành nếu em cứ làm loét nó ra không?
Nếu em cứ đứng mãi ở một cánh cửa đã vĩnh viễn đóng lại thì em sẽ bị mỏi chân và tuyệt vọng. Lúc này em sẽ cảm thấy mất mát và đau khổ nhưng thật ra em không hề mất mát, em chỉ mất cái mà em tưởng rằng mình có, bởi trên thực tế người đàn ông đó không phải để dành cho em. Việc hai người yêu nhau và chia tay là những điều bình thường của cuộc sống. Anh ta thẳng thắn như thế cũng là điều tốt, bởi dù sao sống trong cảm giác đau khổ và bị lừa dối lâu dài còn tồi tệ hơn rất nhiều. Vì vậy, hãy thử nghĩ rằng việc chia tay có thể không tồi tệ như em nghĩ mà biết đâu em sẽ được rất nhiều, em sẽ có thêm cơ hội với những người đàn ông khác yêu thương em thật lòng và sống chung thủy với em hơn?
Mạnh mẽ lên em!
Chuyên viên tư vấn Vũ Ánh TuyếtTrung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm
Tôi Đang Mang Thai Với Người Chồng Vừa Mất Của Cô Bạn Thân
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này.
Tôi hạnh phúc như được hồi sinh.
Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật của tôi. Có thể mọi người không tin vì câu chuyện có nhiều tình tiết trùng hợp đến kì lạ hoặc sẽ chê cười tôi vô đạo đức. Nhưng xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên trong trường hợp này, tôi thật sự nghiêm túc cầu khẩn các bạn.
Tôi có một cô bạn thân từ thuở nhỏ. Khác với tôi, cô ấy xinh xắn theo kiểu hiền lành dễ thương, còn tôi hơi gai góc và mạnh mẽ. Ra trường, cả hai chúng tôi đều được cùng vào làm một công ty. Tôi đã tự thi tuyển bằng chính thực lực của mình còn bạn tôi vì muốn được bên cạnh tôi nên đã xin gia đình chạy vào đó.
Làm được một năm thì cô bạn tôi hăm hở thông báo cho tôi một bí mật nhỏ về người mà cô ấy đang có cảm tình. Oái ăm là người đó chính là người tôi thầm thương trộm nhớ từ cả thời đại học. Không nói các bạn cũng biết, người đó chính là động lực để tôi dự tuyển vào công ty này.
Xin nói một chút vì sao tôi yêu đơn phương người đó lâu như vậy nhưng chưa hề nói ra. Tôi hơi khô khan, tôi không thường tâm sự mà luôn giữ kín tình cảm. Nếu có thích ai tôi cũng không dám bộc bạch vì sợ người đó từ chối. Hơn nữa, người mà cả tôi và bạn tôi đem lòng yêu mến lại sống khép kín và coi trọng sự nghiệp. Những trang nhật ký trên blog tôi ngày xưa và facebook bây giờ đều để chế độ private và luôn nhắc đến tên người ấy.
Ngày hai người công khai yêu nhau, tôi về đọc lại hơn trăm trang nhật ký và bài viết của mình cho người đó rồi ngồi xóa trong nước mắt. Tôi thật sự rất đau khổ. Có đôi lúc tôi oán trách bạn mình. Tôi đã giấu người đó trong tim đến 4 năm mà cuối cùng cô ấy cũng tìm ra và tước mất. Tôi nghĩ mình đã thật sự chết đi, không bao giờ có thể rung động với ai lần nữa.
Vì làm chung công ty, mỗi khi nhìn hai người âu yếm, vết thương đó như bị một lưỡi dao cùn cứa đi cứa lại tứa máu, tôi cứ thế trốn vào toilet khóc. Một thời gian sau, mặc dù nỗi đau chưa hề nguôi ngoai nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra hai người đó mới thật sự là dành cho nhau.
Hai năm sau, người đó và bạn tôi cưới nhau. Trong lễ cưới, cô bạn tôi vì quá hạnh phúc nên xúc động khóc. Tôi ở bên cũng khóc. Lúc nhìn người đó trên hôn trường, tôi đã không thắng nổi trái tim yếu ớt của mình. Có vẻ, tôi đang khóc mừng cho hạnh phúc của bạn, nhưng điều đó chỉ đúng 20%, 80% còn lại tôi đã khóc cho tôi. Trong làn nước mắt, tôi đã mơ vị trí bên cạnh anh là tôi chứ không ai khác. Nhưng sợ tính ganh ghét ẩn sâu trong bản năng nổi lên, tình bạn đã giúp tôi chiến thắng nỗi mất mát này, tôi kiên quyết không bắt tay với quỷ dữ.
Nửa năm sau, trong một lần tôi và người đó được điều đi công tác . Tôi đã cố tình lảng tránh anh nhưng con tim đang khô héo cứ thôi thúc gần anh thêm chút nữa. Và chúng tôi đã xảy ra chuyện đó. Vì say rượu, tôi cũng đã lỡ tâm sự rằng tôi đã từng rất yêu anh và sẽ yêu đến suốt đời. Lúc thức dậy bên anh, anh rất buồn và nói với tôi “Thích anh lâu sao không nói, bây giờ xin em vứt bỏ tình cảm đó đi, nếu không cả ba sẽ cùng khổ”.
Câu nói đó làm tôi tự ái, tôi đâu cần tranh giành anh với bạn tôi đâu. Tôi biết thân phận mình nên đã lúc nào xen vào hai người. Chuyện ngủ với nhau chỉ là chuyện ngoài ý muốn, duy nhất và mãi mãi không bao giờ lặp lại.
Nhưng cuộc sống của tôi chưa kịp trở lại bình thường thì hai tháng sau anh đột ngột ra đi vì tai nạn giao thông. Ngày đưa anh về với lòng đất, bạn tôi đã nhảy xuống mộ đòi được chết cùng anh. Tôi cũng ước mình được quyền làm như thế. Tôi chưa bao giờ muốn sở hữu anh, nhưng tôi muốn anh tồn tại trên đời này để tôi dõi theo và tự hân hoan với tình cảm của chính mình. Nhưng anh lại một lần nữa, vuột xa hơn cả tầm tay.
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc . Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này. Tôi hạnh phúc như được hồi sinh. Đứa con trong bụng giúp nguôi đi nỗi nhớ như xé lấy ruột gan tôi. Hiện tại, chưa ai biết điều này cả.
Tôi khéo léo hỏi bạn mình có giữ được gì của anh không nhưng cô ấy bảo không hề có. Như vậy chỉ có tôi là đang giữ giọt máu của anh. Điều đó làm tôi lo lắng và khó xử. Tôi chắc chắn sẽ giữ và sinh đứa con quý giá này. Nhưng còn về phía bạn tôi và gia đình anh ấy? Anh ấy là con một, bố mẹ anh hẳn sẽ rất sung sướng khi biết tôi có con với anh, cho dù tôi chẳng có danh phận gì.
Tôi đang hân hoan với đứa con trong bụng tuy không ngớt lo lắng cho bạn mình. Tôi phải làm sao với cô ấy đây? Tôi là một đứa phản bội bạn bè, nhưng trong trường hợp này, khi anh ấy đã mất, liệu tôi có được tha thứ hay không? Rồi tôi sẽ sinh con với lý do gì? Sẽ thông báo hay không cho gia đình anh ấy?
Tôi đang mang thai với người chồng vừa mất của cô bạn thân Tâm sự
Đăng bởi Hồng Khanh
Bạn đang đọc nội dung bài viết Truyện: Cô Giúp Việc, Tôi Yêu Cô! trên website Tobsill.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!