Top 15 # Xem Nhiều Nhất Yunjae Jaejoong Mang Thai Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Tobsill.com

Quà Giáng Sinh Cho Jaejoong

“Quà Giáng Sinh cho Jaejoong”

hay “Sự phẫn nộ mang tên Jung Yunho”

Author: OKAMI. 

Disclaimer: They belong to each others (hí hí).

Genre: pink.

Pairing: YunJae, YooSu, MinFood.

Rating: PG.

Status: oneshot – complete.

A/N:  

Fic viết nhanh trong vòng 3 tiếng vì muốn tặng mọi người cái gì đó nhân dịp Giáng Sinh, vì đối với Ookami, Giáng Sinh có ý nghĩa rất đặc biệt. Fic viết chớp nhoáng nên không chiều sâu nội tâm gì sất đâu, lol, hãy bỏ qua chuyện đó nha. Hãy đọc fic với một tâm trạng thoải mái nha!

Love you all!

Summary:

Giáng Sinh năm nay rất khác những Giáng Sinh năm trước, ai cũng hét tên hắn đầy phẫn nộ.

*********************************

 “JUNG YUNHOOOOOO!!!!!!” – Park Yoochun thảm thiết hét lên ngay khi bước vào phòng khách.

Mắt gã trợn tròn, nhìn thẳng vào khung cảnh trước mặt, kinh hoàng nhận ra cái thứ gã đang thấy đã khiến gã sắp lên cơn hen suyễn ngay tắp lự. Nhưng trước khi hen suyễn gì thì cứ phải giải quyết cái này đã.

“JUNG. YUN. HO!!!!!” – Park Yoochun lại gào lên, tay chân run lẩy bẩy, gã không thở được. Yoochun đang không thở được.

“Chú làm gì mà gào thét vào giữa đêm vậy? Anh còn tưởng chú gặp nguy hiểm gì!” – cửa phòng bật mở, Yunho ngái ngủ bước ra, đầu tóc nhất loạt dựng đứng, một bên mắt vẫn còn đầy ghèn.

“Hyung… hyung…” – Yoochun cảm thấy đầu óc choáng váng, dựa người vào cột tường và thở dốc, khó nhọc nói – “Hyung… đã… làm gì với tủ rượu của em???”

Vừa nói, gã vừa chỉ vào cái tủ – đã – từng – là – tủ – rượu của gã, bây giờ đang sạch sẽ trống hoác, thậm chí không dính một hạt bụi chứ đừng nói gì đến có chai rượu nào.

“Sạch không? Hyung hôm nay được nghỉ đã lau tủ cho em!” – Yunho cười hề hề, phẩy tay như thể nói rằng chuyện nhỏ đó không có đáng gì đâu.

“R… ru… rượu của em… đâu?” – Yoochun không quan tâm, mắt vẫn long lên sòng sọc nhìn Yunho, tay run rẩy chỉ vào cái tủ hiện tại trông như cái kệ sách mới đóng mới sơn phết, giọng hoảng hốt hỏi.

“À! Trong khách sạn. Hyung đã đặt một phòng ở khách sạn 5 sao kia, và đương nhiên không cho em biết ở đâu đâu! Rượu của em tất cả sẽ được đổ vào bồn tắm vào ngày mai.” – Yunho thản nhiên cười tươi như hoa, đưa tay chùi ghèn trên mắt.

“CÁI GÌ? CÁI GÌ? CÁI GÌ? ĐỂ LÀM GÌ?” – tròng mắt của Yoochun tưởng chừng sắp rơi hẳn ra ngoài, mà tim gã cũng vậy.

“Quà Giáng Sinh cho Jaejoong.” – hắn nhoẻn miệng cười hạnh phúc – “Nghĩ rất lâu không biết tặng cho Jaejoong cái gì, đột nhiên nhớ ra có lần cậu ấy bảo rằng rất muốn được thưởng thức cảm giác tắm trong tất cả các loại rượu. Ây dà, đừng lo, tại đi mua thì thật sự không kịp, còn bao thứ phải chuẩn bị nên mới mượn đỡ rượu của em. Hyung sẽ trả tiền cho, đại gia như hyung, không lẽ không trả được vài ba triệu tiền rượu của chú mày hay sao?” – đại gia Jung Yunho nhướn mày tỏ vẻ đại trượng phu.

Lỗ tai của Yoochun bắt đầu lùng bùng. Gã hoàn toàn không thể tin vào tai mình nữa, càng không dám tin vào những gì mình thấy, đặc biệt là cái gương mặt phô trương của cái kẻ đang đứng trước mặt mình.

“Hyung… đem… r… rượ..u của em… cho Jaejoong hyung… t… tắm? Tắm? TẮM??????”

Yoochun bắt đầu khó thở thật sự. Sau cùng, gã lên cơn hen suyễn.

“Này, Yoochun, chú làm sao đấy?”

Cả đời gã cũng không dám tin, tủ rượu ngàn năm công lao sưu tầm của gã, bao nhiêu là chai rượu quý trong đó có tiền mua cũng không được, mỗi lần uống chỉ dám hớp một ngụm nhỏ xíu, vậy mà bây giờ… Bây giờ tất cả thành nước hoa hồng cho Kim Jaejoong tắm sao???? Rồi những chai gã sống chết mấy bận đem về từ các phi vụ trước, cũng trộn lại như xà phòng tinh chiết từ thiên nhiên để tắm sao???

Jung Yunho. Đời này kiếp này bạn bè anh em cái gì cũng có thể bỏ qua. Nhưng mà đem châu báu của gã cho người yêu tắm, lại có thể sẽ làm chuyện đồi bại trong cái bồn tắm đầy rượu quý của gã như vậy, tuyệt đối không dung tha.

Jung Yunho. Gã sẽ giết hắn!!!!!!!!

Rồi sau cùng, Park Yoochun ngất đi, cũng chỉ nghe được mấy tiếng từ miệng Yunho thốt ra:

“Yoochun, Yoochun. Không phải vì mấy chai rượu mà em lên cơn hen suyễn đến đi cấp cứu đó chứ? Yah, Park Yoochun!!!!”

o0o

“Jung… J… JUNG YUNHOOOOO!!!!”

“Suỵt!!! Cậu đừng có gào lên giữa bệnh viện như vậy chứ! Khi không hát thì giọng cậu không có hay đến thế đâu!” – Yunho cau mày, suỵt người thanh niên đang đi tới, mặt mũi tái xanh.

Cậu ta cũng không thèm quan tâm, bay thẳng đến nắm cổ áo hắn giựt lên, trợn tròn mắt gằn giọng:

“Hyung làm cái gì để gã ta phải đi cấp cứu ngay rạng sáng ngày 24/12 như vậy??????”

“Bỏ ra nào Junsu, cậu đừng làm quá lên. Hyung có làm cái gì đâu. Đột nhiên nửa đêm nó về gào thét rồi tự lên cơn hen suyễn đấy chứ!” – Yunho gạt tay Junsu ra, phẩy phẩy.

“Hyung đã nói gì? Yoochun đã lâu lắm không lên cơn hen suyễn rồi, bệnh tình dạo này rất tiến triển. Nếu không phải cực kỳ kích động thì làm thế quái nào mà gã ta nằm trong phòng hồi sức cấp cứu như vậy?” – Junsu hừ giọng.

“Ai mà biết. Hyung chỉ mượn mấy chai rượu để đem đi tặng Jaejoong, rõ ràng có nói nhất định trả tiền lại…”

“HYUNG LẤY RƯỢU CỦA YOOCHUN?” – Junsu lại gào lên đến nỗi y ta phải ra nhắc nhở, cậu hạ giọng xuống như vẫn đang điên tiết – “Điên rồi! Hyung điên rồi. Hyung không biết là tên đó mê rượu đến cỡ nào sao lại còn lấy rượu của gã? Hyung lấy bao nhiêu chai?”

“Lấy tất. Dùng làm nước tắm cho Jaejoong mà! Vài ba chai đâu có đủ.”

“T…ất?” – Junsu ngồi phịch xuống đất – “Lại còn dùng làm nước tắm. Chả trách…” – cậu thở hắt ra – “Thật muốn đấm cho tên Kim Jaejoong đó một cái, từ ngày hyung quen cậu ta đến giờ cứ như một người khác vậy. Đần độn đi, làm gì cũng không còn ý tứ, suốt ngày khiến cả bọn đau đầu. Nếu biết tệ hại như này, em nhất định không giới thiệu tên côn đồ đó cho hyung quen.”

“Sao lại nói thế, Junsu em đã làm rất tốt mà. Hyung bây giờ rất hạnh phúc, phải cám ơn em đó!” – Yunho phẩy phẩy tay.

“Nhưng tụi này thì không!!!!” – Junsu gằn giọng – “Thiệt không biết phải đi dọn hậu quả cho hyung bao lần nữa!” – cậu ngước lên – “Mấy chai rượu đâu rồi?”

“Trong khách sạn 5 sao, và hyung không cho cậu biết tên đâu.”

“Đây thèm vào. Rồi hyung định lấy tiền đâu trả cho Yoochun?”

“Hyung vừa có một vụ giao dịch, tiền thu lại không ít đâu Junsu!” – Yunho cười toe.

“Giao dịch?” – cảm thấy có mùi nguy hiểm, Junsu cau mày.

“À, có tên nhà báo kia bảo rằng có xin em đĩa ký tên mà em không chịu, nhờ hyung lấy một cái mới nhất cho, trả bộn tiền luôn!”

Bây giờ thì đến lượt Junsu choáng váng đầu óc. Cậu hít một hơi thật sâu và cố gắng giữ bình tĩnh, chậm rãi hỏi lại:

“Tên nhà báo hay đội nón lưỡi trai màu đỏ, đeo mắt kính cận và một bên mặt đầy mụn?”

“Phải phải!!!!” – Yunho đập tay.

“Hyung… đã… lấy cái đĩa nào cho hắn?”

“À, hắn nói lấy cái đĩa bìa màu trắng. Nhưng hyung lại nhớ em đã ra cái đĩa nào bìa màu trắng đâu. Thế mà trong phòng thu của em có cái đĩa bìa màu trắng thiệt. Đẹp dễ sợ mà hyung không nhớ ra hồi nào.”

“CÁI GÌ???” – Junsu nghe đến đây liền chịu không nổi, đứng bật dậy, nắm tay siết chặt – “HYUNG LẤY TRONG PHÒNG THU CỦA EM HẢ?”

“Đúng rồi! Chứ phòng ngủ của em khóa cửa hyung có vào được đâu! Phòng thu lúc đó không hiểu sao lại đang mở. Hyung phải công nhận fan của em rất chịu chi, nam ca sĩ nổi tiếng nhất Đại Hàn Dân Quốc có khác, có một cái đĩa mà chi đến mấy triệu won.”

“QUỶ THA MA BẮT. JUNG YUNHO. ĐÓ LÀ DỰ ÁN EM SẮP RA MẮT. SẮP!!!! TỨC LÀ CHƯA CÓ RA!!!!!! TỨC LÀ HÀNG BÍ MẬT TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC LEAK RA NGOÀI TRƯỚC 31 THÁNG 12!!!! TUYỆT ĐỐI KHÔNG!!!!!”

“Ồ… ra vậy…”

“Trời ơi!” – sau khi gào vô mặt Yunho làm kinh động nguyên một dãy hành lang cấp cứu, Junsu quay qua tự dày vò bản thân – “Đối thủ của em nó sẽ biết tâm huyết này, nó sẽ phá tan hết mọi thứ. Sự nghiệp của em, sân khấu của em. Trời ơi! Sự nghiệp của tôi, sân khấu của tôi!!!!!!”

“Junsu à…” – Yunho vỗ vỗ vai – “Không sao đâu, hyung gọi nó lấy lại là được chứ gì…”

“HẮN TA MÀ TRẢ LẠI THÌ EM ĐI ĐẦU XUỐNG ĐẤT!” – sau khi phun nước miếng vào mặt Yunho, Junsu lại tiếp tục độc thoại – “Trời ơi. Đĩa leak ra rồi làm sao có thể bán được đây. Tiền đâu mà trả lương cho mọi người. Trời ơi. Không lẽ sự nghiệp của tôi đến đây là tận hạn rồi hay sao?”

“Junsu à…” – Yunho khều khều.

“Hyung im đi không em đấm cho một phát bây giờ!” – cậu đổ quạu.

“Ây dà, không cố ý mà…” – Yunho lúc này cũng không biết làm gì, y tá bác sĩ đều ra nhìn cả hai với những cặp mắt hình viên đạn, dường như có ý kêu bảo vệ lội hai anh em cút đi. Hắn đứng đó, gãi gãi đầu một hồi, liền thở hắn ra một tiếng – “Sao ai cũng làm như mình có lỗi vậy!”

Câu nói đó vừa rơi ra khỏi miệng hắn thì Junsu lập tức quay lại phóng đến đè Yunho xuống đất, toan đập một trận cho tơi tả thì thôi, nhưng không ngờ đã có người lôi cậu ra.

“KIM JUNSU! Hyung làm cái trò gì vậy! Đây là bệnh viện biết không hả? Im lặng đi!” – người lôi Junsu ra hét lên.

“Giọng em lảnh lót hơn ai hết đó Changmin ah.” – Yunho vẫn đang nằm dưới sàn, nói vọng lên.

“Hyung cũng im đi. Không phải tự nhiên mà Junsu hyung có thể đánh người đâu. Em đến không kịp thì thế nào? Ấy ấy, dạ, dạ bác sĩ, tôi sẽ nhỏ tiếng mà, ấy, đừng mời bảo vệ lên, hai anh trai tôi có chút kích động, mọi chuyện đã ổn rồi. Vâng vâng, cám ơn bác sĩ.” – Changmin vừa gằn giọng với Yunho vừa quay lại xởi lởi với vị bác sĩ đang hậm hực đe dọa nếu còn làm ồn sẽ tống cổ hết ra ngoài.

“Thế em giải quyết đi!” – Yunho phẩy tay.

Nhờ vậy Changmin hiểu ngay vấn đề mà không cần ai kể lại cũng không cần có thêm một sự kích động Giáng Sinh nào.

“Hyung lần này gây tội quá lớn rồi! Để Junsu hyung lèm bèm đi, một hồi sẽ hết.” – Changmin thở hắt ra, bỏ mặc cho Junsu tiếp tục lảm nhảm – “Sau cùng chỉ có em là bình tĩnh nhất, ai ai cũng đòi động tay động chân, nói năng bình thường không được sao chứ. Rốt cuộc là dẫn Kim Jaejoong đi khách sạn nào vậy?”

“Mirotic.” – quên ngay Junsu, Yoochun và những điều vừa xảy ra, Yunho toét cười.

“Mirotic, thiệt luôn đó hả? Em nhớ thẻ và tài khoản ngân hàng của hyung bị đóng băng rồi mà tiền đâu? À à, tiền trong vụ bán đĩa của Junsu hyung phải không?” – Changmin phì cười.

“Đâu. Tiền đó chỉ đủ trả tiền rượu cho Yoochun thôi. Thẻ của hyung đúng là bị đóng băng từ sau vụ đưa cổ phiếu của công ty cho Jaejoong chơi làm tuột hẳn nửa giá trị tập đoàn rồi. Jaejoong thật sự không có khiếu chơi cổ phiếu gì cả.”

“Vụ đó em biết rồi, rùm beng đến độ bác Jung đuổi cổ hyung ra khỏi công ty luôn còn gì.” – Changmin phẩy tay – “Em đang hỏi hyung lấy tiền đâu mà dẫn Jaejoong hyung đi Mirotic.”

“Thẻ của em.” – lại một lần nữa, Yunho tỉnh bơ nhoẻn miệng cười.

Tíc tắc, Changmin phóng đến đè Yunho vô tường, tay bóp cổ.

“HYUNG DÁM? ĐẾN THẺ CỦA EM MÀ HYUNG CŨNG DÁM? TIỀN EM MỒ HÔI NƯỚC MẮT MÀ KIẾM ĐƯỢC, CHỈ DÁM ĂN KHÔNG DÁM LÀM GÌ KHÁC MÀ HYUNG CŨNG DÁM!!!” – Changmin gào lên.

Đến lúc này thì có vẻ bệnh viện chịu hết nổi ba anh em này, lập tức gọi bảo vệ lên. Trong khi đó, Changmin vẫn đang mắt long sòng sọc trợn tròn nhìn Yunho.

“Chà, sao hôm nay nhiều người trợn mắt nhìn mình ghê!” – Yunho lè lưỡi nhún vai, gạt tay Changmin ra – “Không phải em keo kiệt đến nỗi vài ba đồng cũng tiếc không cho hyung mượn chứ?”

“Vài ba đồng? Đi Mirotic mà vài ba đồng?” – Changmin nghiến răng – “Mấy tháng lương của em rồi còn gì hả ông anh đáng kính dại trai!”

Chưa kịp gây thêm, một nhóm bảo vệ năm người đã xuất hiện, lôi cổ cả ba người tống ra khỏi bệnh viện. Biết không thể làm gì hơn, Yunho đành đưa cả hai về nhà cho tắm rửa. Nhìn là biết cả hai vừa rồi còn trong vũ trường ăn chơi, chưa kịp tắm rửa thay đồ, nghe tin Yoochun cấp cứu đã lập tức bay đến rồi. Làm hyung phải biết quan tâm chăm lo cho tụi nhỏ. Nghĩ vậy, Yunho gật gù rồi lái xe đi, chẳng mấy để ý có hai cục tức đang ngồi phía sau lưng mình. Một kẻ đang lẩm bẩm như người mất trí, đầu tóc rối bời; còn một kẻ thì mỏ sưng lên, đã dày nay càng dày hơn, mắt phát lửa nhìn hắn nguyên một đoạn đường dài.

Đoạn đường này xem ra đúng là rất dài rồi.

o0o

“JUNG YUNHOOOOO!!!! Hyung vào đây! NGAY LẬP TỨC!!!!” – Changmin hét lên khi vào trong nhà, ở đây thì không sợ bảo vệ nào tống cổ đi, chỉ sợ hàng xóm gọi cảnh sát.

“Gì nữa?” – Yunho vẫn còn đang loay hoay đưa kẻ mất trí đi, lúc đó thì Changmin đã yên vị bên trong rồi.

“Cái… cái bánh… tiramisu đặc biệt em mua ở tiệm bánh Rising Sun đâu rồi?” – Changmin đã nhìn trân trân vào cái tủ lạnh trước mặt.

“À, hyung đem gửi tặng Jaejoong rồi! Quà dạo đầu cho ngày mai đó mà!” – hắn mỉm cười, đặt Junsu xuống ghế, vẫn đang thất thần.

Không nói nhiều, Shim Changmin, bằng một tư thế rất điệu nghệ, ngoắc chân đá cánh cửa tủ lạnh đóng vào, phóng đến đấm thẳng vào mặt Yunho. Tất cả loạt hành động đó được diễn ra chưa đầy hai giây đồng hồ.

“Thằng cha dại trai chết bầm kia! Ông có biết để mua được cái bánh đặc biệt đó chỉ xuất hiện vào mùa Giáng Sinh của Rising Sun, tui đã phải làm lụng cực khổ ra sao không? Sinh viên phải đóng tiền học đã khó khăn, làm thêm không bao nhiêu tiền dành dụm, mà ông tưởng cái bánh này rẻ hả? Một tháng lương của tui có biết không?” – Changmin gầm lên như một con báo.

“Trời ơi là trời!!!” – cậu tiếp tục phun nước miếng, à không, phun nỗi đau khổ của mình vào mặt Yunho – “Jung Yunho ơi là Jung Yunho. Trước đây hyung rất thông minh tử tế, sao mới có bốn năm tháng quen cái tên côn đồ kia đã trở thành như thế này? Đã bị tẩy não ở đâu, để đến độ dám đem đồ ăn của em khó khăn đặt trước những 6 tháng tặng cho hắn ta hả? Tiền đã ít, chỉ đủ mua cái bánh cỡ trung, nghĩ rằng hôm nay sau bao nhiêu chuyện như vậy, ăn một miếng sẽ cảm thấy được xoa dịu hơn. Sao hyung lại có thể?”

“Shim Changmin, em thật sự vì một cái bánh mà đánh người sao?” – Yunho đau đớn nằm dưới sàn, rên rỉ – “Lại còn là hyung của em!”  

“Đâu đâu? Hyung đâu? Chỉ thấy một tên tàn nhẫn cướp mất đồ ăn của người khác mà thôi!” – Changmin đau lòng nói, buông Yunho ra, vật sang một bên, tổn thương dữ dội. Nước từ khóe mắt dần dần chảy ra – “Hyung đi đi, em không muốn nhìn thấy hyung nữa!”

“Làm gì mà ghê quá vậy!” – Yunho từ từ bò dậy, rút trong túi áo một phong thư đặt lên bàn dù chẳng ai thèm nhìn, do một kẻ vẫn chưa thôi lèm bèm, còn một kẻ tủi thân phát khóc nằm dưới sàn, cảm thấy cuộc đời đã phản bội mình.

Xong, hắn từ từ lùi về phòng, gom đồ đã để sẵn và bỏ ra ngoài.

o0o

Jung Yunho lái xe thẳng đến khách sạn Mirotic, cầm chìa khóa phòng 402, khẽ nhoẻn miệng cười. Căn phòng hạng nhất sang trọng đang vẫy gọi hắn. Hôm nay thật nhiều biến động.

Hắn đẩy cửa phòng, mở tủ lạnh lấy một chai bia tu hừng hực, không quên liếc nhìn cái bánh tiramisu cỡ trung nằm chễm chệ bên trong.

“Tắm cái đã. Miệng chảy máu như này thật không ngầu chút nào. Thằng nhỏ đó suy dinh dưỡng mà đánh đau thật. Tay toàn xương!” – hắn tự lẩm nhẩm, xem xét mình trong gương rồi đẩy cửa phòng tắm, miệng nhoẻn cười khi nhìn một loạt chai rượu đắt tiền xếp ngay ngắn ở vách tường.

Mọi chuyện cũng không phải là quá nghiêm trọng như hắn nghĩ. Bây giờ cứ phải tắm rửa đón chờ Jaejoong cái đã.

o0o

“JUNG YUNHO! Anh gọi tôi đến đây mà nằm phè ra ngủ vậy đó hả?” – Kim Jaejoong đá cửa, quăng giỏ xách vô mặt hắn, kẻ đang ngáy pho pho trên giường.

Hắn mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy Jaejoong liền toét cười:

“Người yêu của anh, em đã đến rồi sao! Anh chờ em từ sáng!” – vừa nói vừa dang hai tay ra như chờ Jaejoong lao vào lòng mình.

Nhưng không, Kim công tử hoàn toàn không quan tâm, hừ mũi:

“Ngủ từ sáng thì có!” – rồi cậu nhìn quanh quất – “Bảo có rượu cho tôi còn gì. Đâu?”

“Ây dà, Kim Jaejoong, em làm anh thật buồn quá đi. Em chỉ biết có rượu thôi sao. Còn anh thì thế nào?” – Yunho tiu nghỉu.

“Không phải hôm nay Giáng Sinh sao? Không phải gọi tôi đến tặng quà sao?” – cậu hất mặt, ngồi phịch xuống giường, rút trong túi ra một bao thuốc và bật lửa – “Hút không? À quên, anh thì được một hơi đã ho sặc sụa rồi!” – vừa nói cậu vừa châm lửa.

“Đúng là tặng quà Giáng Sinh. Jaejoong này, không phải em nên tắt thuốc sao, em biết anh không hút thuốc mà, người không hút thuốc nghe mùi thuốc khó chịu lắm!”

“Anh đặt phòng này cho tôi mà, không thích ra ngoài đi!” – Jaejoong vẫn giữ nguyên thái độ mất dạy, phẩy tay.

“Em làm anh buồn ghê đó, Jaejoong! Yêu nhau đã được…”

“Chứ bây giờ em không yêu anh thì yêu ai?” – Yunho sau khi ho, liền chồm người về phía Jaejoong, nhăn mặt.

Cậu nhìn hắn, không thèm trả lời.

“Tóm lại, quà đâu?” – cậu lơ đi.

“Đây!” – Yunho lập tức đổi giọng, chỉ vô mình – “Anh chính là món quà bự nhất của em.”

Jaejoong trân trối nhìn Yunho trong vòng ba giây, đến giây thứ 4, cậu cương quyết phun khói vô mặt Yunho một lần nữa, rồi đứng lên:

“Mẹ kiếp anh! Bình thường đã thấy anh sến. Nhưng cũng không ngờ anh chảy nước đến như vậy. Tôi về!”

“Ấy ấy!” – Yunho hoảng hồn bò dậy sau khi ho sặc sụa lần thứ hai, kéo tay Jaejoong – “Anh giỡn mà! Có quà có quà ah!”

“Hừ!” – Jaejoong dập thuốc, chìa tay ra, ngoắc ngoắc – “Đưa đây cho ông mau!”

“Nhưng em phải tặng quà cho anh trước?”

“Cái quái gì…”

“Kẻo em quịt. Lỡ em nhận quà xong em bỏ về rồi sao! Em hay như thế lắm, đã mấy lần rồi!”

“Hừ! Anh cũng từ từ khôn ra rồi đấy!” – Jaejoong cười khẩy – “Đưa cái giỏ đây!”

Yunho vui vẻ đưa cái giỏ xách ban nãy tọa lạc trên mặt hắn cho Jaejoong. Cậu lôi ra một gói quà mềm mềm, thảy vào người hắn, mặt quay đi như để tránh cảm thấy xấu hổ, sẵng giọng:

“Ờ, tặng anh đó!”

Yunho tí tởn mở gói quà.

“Wow! Kim Jaejoong, em thật ra không phải là người lạnh lùng như em hay tỏ ra nha!” – hắn toét cười – “Hôm trước anh vừa bảo thắt lưng đã hư thì ở đây lại có thắt lưng. Anh bảo anh bị đau họng vì bước vào mùa lạnh, hôm nay thấy khăn choàng cổ rồi!”

“Thôi im đi! Đồ rẻ tiền thôi, có vài ba ngàn won đó mà, đi ngoài đường tiện thấy thì mua thôi, chẳng nghĩ gì nhiều đâu!” – Jaejoong trả lời cộc lốc, rút bao thuốc ra châm một điếu khác, vẫn không nhìn Yunho, mặt xem chừng có hơi đỏ.

Yunho nhoẻn miệng cười. Thật ra nhìn sơ là biết không phải đồ vài ba ngàn won rồi còn gì, nhãn hiệu in dập nổi thế kia cơ mà.

“Nè, em thiệt không yêu anh hả? Thế yêu ai vậy?” – hắn đứng dậy tiến về phía Jaejoong, mặt tội nghiệp hỏi.

“Quà tôi đâu?” – cậu lại không trả lời, quay sang nhìn Yunho, giữ nguyên thái độ côn đồ của mình, hất mặt hỏi.

“À! Vào đây!” – hắn nhoẻn miệng cười kéo Jaejoong vào phòng tắm.

“Gì… đây?” – Jaejoong nhìn bồn tắm trước mặt, mắt trợn tròn. Hôm nay quả là có nhiều người trợn mắt với hắn.

“Thì em bảo em muốn tắm trong bồn tắm đầy rượu. Nên anh nghĩ làm thế này em nhất định rất vui!” – Yunho mỉm cười.

“Tôi… hình như tôi nói cái đó cách đây cũng khoảng ba bốn tháng rồi mà. Chẳng qua vui miệng nói chơi, anh lại nhớ đến bây giờ?” – Jaejoong chau mày nhìn Yunho.

“Em không thích sao? Cái gì em nói mà anh chẳng nhớ!” – Yunho ôm Jaejoong.

“Aish, xê ra! Ôm ấp cái gì!”

“Thế em không thích rượu sao?”

“Hừm!” – Jaejoong nhướn một bên mày, hết nhìn Yunho lại nhìn đến bồn tắm đầy rượu – “Đương nhiên là thích rồi! Anh cũng biết tôi là sâu rượu còn gì!” – cậu bật cười sảng khoái, đập tay – “Được. Tôi thích đó! Tiền anh đâu ra làm mấy trò tốn kém này vậy?”

“Thế Kim Jaejoong, em yêu ai vậy?” – Yunho cương quyết làm một con đỉa.

“Thôi bỏ đi đừng nói nữa! Mệt quá! Yêu ai cũng vậy thôi!” – cậu đổ quạu.

“Nè! Yêu ai cũng vậy, thôi thì… em yêu anh giùm cái!” – sau cùng hắn cũng lên tiếng sau một hồi bối rối.

Jaejoong khẽ ngạc nhiên một lúc rồi bật cười lớn. Gương mặt tội nghiệp của hắn quả thật… quá đáng thương đi, nhìn nó chảy dài ra và quắn quéo lại khiến cậu không thể không phì cười. Jaejoong đã nghĩ, những lúc Yunho đần ra như thế này mới là đáng yêu nhất. Đây thật ra mới chính là gương mặt cậu mong ước được thấy hằng ngày. Nó giống như là một khái niệm yên bình nào đó. Hoàn toàn không lo toan. Hoàn toàn thư thả. Nhưng mà tên họ Jung này thật quá sến và quá khờ đi, thật sự không thể nào trấn áp được kẻ cà chớn như cậu.

“Nếu không thì sao?” – cậu cố nén cười, tỏ vẻ nghiêm trọng nhìn hắn.

“Vậy ngoài anh ra em cũng sẽ chẳng yêu được ai, cũng không ai dám yêu em đâu! Em có tin ngày mai em đi không nổi không?” – ánh mắt Yunho bất thần biến đổi, sự đần độn biến mất và thay vào đó là một tia nhìn sắc lẻm.

“Anh dám?” – lần đầu tiên trong đời thấy Yunho như thế, Jaejoong bỗng chột dạ, tuy nhiên cậu vẫn nói cứng, hất hàm lên và vênh giọng.

“Thử không? Kim Jaejoong?” – Yunho hạ giọng, vừa nói vừa chồm người về phía cậu, nhếch mép cười. Yunho bất thần thay đổi thái độ, quay ngoắt ra từ một kẻ si tình đần độn thành một người quá sức tỉnh táo và gian trá – “Chẳng có gì trên đời này là miễn phí hết Jaejoong. Em nghĩ là sau khi đặt phòng cho em ở đây, tiền rượu bao nhiêu cũng đổ vào đây, lại còn vì em bị anh em bè bạn giận dỗi đấm cho mấy phát, anh lại để em đi yêu một kẻ khác sao?”

Bị sững sờ trước thái độ thay đổi quá đột ngột của tên khờ hàng ngày vẫn chạy theo cậu, Jaejoong không kịp phản ứng gì.

Yunho nhếch mép cười, rút điếu thuốc trên tay Jaejoong ra và đưa lên miệng hút một hơi thật sâu rồi từ tốn phả nhẹ khói vào mặt cậu.

“Mấy tháng qua, giả làm một tên khờ theo đuổi em thật sự rất vui. Nhưng mà, yêu đương thì phải yêu bằng con người thật của mình!” – Yunho vẫn giữ nguyên khóe miệng đang nhếch lên, trầm giọng nói – “Nhân dịp Giáng Sinh, ngoài rượu ở đây, phòng khách sạn và bánh trong tủ lạnh, anh còn muốn cho em thấy con người thật của anh nữa. Kim Jaejoong, anh như vầy hấp dẫn hơn rất nhiều đúng không?”

“Hừ!” – Jaejoong gạt Yunho sang một bên, tìm cớ bỏ ra ngoài vì đột nhiên cảm thấy nguy hiểm vô chừng – “Tôi không rảnh đùa với anh, cũng chẳng yêu thương gì anh đâu.”

Yunho bật cười nhẹ, nắm tay cậu giựt lại, mặc cho Jaejoong có cố đến đâu cũng không thoát được. Quỷ thật, cậu nghĩ, bình thường tên này yếu như sên cơ mà.

“Thật ra đòi em tặng quà trước chính là xem thử em có thật là ghét bỏ anh không. Xem ra không phải, biểu hiện cảm tình quá rõ đến thế kia còn gì. Nếu em không có biểu hiện gì, không chừng bây giờ được tắm rượu hưởng phòng khách sạn một mình rồi. Nhưng vì em đã lỡ để anh thấy cái anh muốn thấy, nên em không hưởng những thứ này một mình được đâu, Kim Jaejoong.”

“Quỷ tha ma bắt anh đi, đồ giả tạo. Bỏ tôi ra mau!” – mặt Jaejoong từ từ đỏ lên khi thấy Yunho áp sát mình, dồn mình vào góc tường phòng tắm.

“Mấy tháng vừa qua em cũng rất vui còn gì. Có một đứa khờ đi theo cho em sai bảo, không phải rất thỏa mãn sao? Nếu không phải là thích anh, vì sao ban nãy tặng quà lại đỏ mặt.” – hắn nhoẻn miệng cười, lại rít một hơi thuốc khác rất sành sỏi.

“Nghĩ đến rượu cảm thấy phấn khích.” – Jaejoong nói cứng.

“Anh thì chỉ phấn khích khi nghĩ đến em thôi. Như.bây.giờ.” – hắn nhẹ nhàng đáp lời cậu, nhấn mạnh mấy tiếng cuối cùng.

“Tôi… tôi nói cho anh biết. Tôi mà có cảm tình cũng là thích một Jung Yunho khờ khạo nghe lời hiền lành lúc trước, không phải anh bây giờ.” – Jaejoong càng ngày càng đỏ lựng cả người, tay chân lóng ngóng, lời nói lắp bắp.

“Thì đó vẫn là anh còn gì. Bình thường anh sẽ như thế đó. Chỉ có những lúc như thế này thì anh mới khác thôi! Đến lúc thế này còn để em bắt nạt thì mất mặt lắm.”

“T.. tóm lại…” – Jaejoong hất mặt – “Tôi mặc kệ anh. Bỏ tôi ra. Tôi có hẹn một chút sẽ đón Giáng Sinh với tụi Changmin, Yoochun và Junsu.”

“Anh cũng vậy, một lát sẽ chở em về.” – Yunho vứt điếu thuốc xuống sàn sau khi dụi vào tường – “Bây giờ, ít nhất cũng phải một lần tắm rượu như em mong muốn đã chứ.”

“Đ… được! Nhưng một mình tôi thôi, còn anh…”

“Anh đương nhiên phải tắm chung với em rồi!”

“Yah! Jung Yunho! Anh buông tôi ra, anh mà tiến gần hơn tôi cắn chết anh.”

“Thật dễ thương quá đi! Cắn đi, anh rất thích được Jaejoong cắn.”

“Yah! Đồ biến thái! Anh làm gì Giáng Sinh của tôi thế này! Yah!!! Yah!!”

“La lớn vào. Chẳng ai nghe đâu, trước nay để em bắt nạt nhiều như vậy, hôm nay phải đòi lại công bằng một lần mới được!” – hắn lại nhếch mép cười, đẩy cậu vào bồn tắm đầy rượu.

“AAAA!! Jung Yunho! Anh xê ra! Cấm anh bước vào đây! Cấm. C… đã bảo cấm! Yah! Jung Yunho. Anh đang để tay ở đâu vậy.”

Sau cùng, cũng chẳng nghe tiếng Yunho đâu hết. Cũng không thấy hắn nói gì, trong phòng chỉ còn vọng lại tiếng của Kim Jaejoong thảm thiết.

“Yah yah!!! JUNG YUNHO! ANH ĐIÊN RỒI!”

“Yunho ah! Bỏ ra đi.”

“Cái đồ chết bầm này, dẹp tay anh ra mau! A! A! Không được không được!”

“Đồ biến thái, sao anh lại cắn cổ tôi!”

“JUNG YUNHO!!!!!!!!”

Vậy đó, Giáng Sinh năm 2013 thật khác với những năm còn lại mà. Những năm trước chẳng có ai phải giả vờ khờ khạo để dụ một ai khác. Năm trước cũng làm gì có ai bị dụ vô một cái bồn tắm đầy rượu cơ chứ.

Mấy năm trước Yunho chẳng có bị kêu tên đầy căm phẫn cả ngày như hôm nay.

Mấy năm trước Jaejoong có phải vừa la vừa ngại vừa đỏ mặt lại cảm thấy hạnh phúc kỳ lạ như này đâu.

Mà mấy năm trước, Yunho và Jaejoong vẫn còn chưa gặp nhau. Mọi sự vẫn còn chưa có gì thay đổi.

Năm nay khác xưa rồi, Giáng Sinh năm nay, sắp có một màn cấm trẻ dưới mười tám đầy bạo lực rượu văng tung tóe diễn ra. Giáng Sinh năm nay, cáo già có cừu non và cừu non thì cứ tưởng mình cáo già.

Giáng Sinh năm nay, vừa bánh vừa rượu, không rõ là ngọt hay say nữa!

o0o THE END o0o

EXTRA

Sau khi tủi thân đã, nước mắt chảy cũng cạn, Changmin ngủ quên luôn trên sàn. Junsu cũng thế, độc thoại riết cũng mỏi miệng, lăn luôn ngủ. Cho đến khi điện thoại ở bệnh viện gọi bảo Yoochun đã tỉnh lại, không cần phải nằm viện nữa, bảo Changmin lên đón thì cậu mới từ từ bò dậy. Ngoắc Junsu còn chưa kịp đánh răng súc miệng, hai anh em tất tả chạy lên bệnh viện đón Yoochun về. Ba người cảm thấy Giáng Sinh rất đau buồn. Không ai nở nổi một nụ cười.

“Gì đây?” – bước vô nhà, sau khi thở dài vài bận, Yoochun để ý thấy một phong thư trên bàn.

“Thư của Yunho.” – Yoochun lớn giọng, đầy ngạc nhiên.

Cái tên Yunho như chọc đúng điểm huyệt của cả ba người, tất cả đều đột nhiên trở nên tỉnh táo, cùng nhau châu đầu vào đọc.

“Mấy đứa!

Hyung đã làm mấy đứa phải lao đao rồi. Xin lỗi. Không cố ý đâu. Chẳng qua một màn kịch thôi. Vốn không biết phải tặng mấy đứa cái gì cho đặc sắc nên mới làm vậy. Hyung chắc từ đứa thông minh nhất đến đứa già nhất cũng phải bị lừa…”

Junsu đột nhiên chen ngang:

“Đứa thông minh nhất là Changmin, già nhất là Yoochun. Thế tớ ở giữa không được nhắc à? Không phải ý nói tớ là chắc chắn bị dính quả lừa chứ!”

“Được rồi, cậu là đứa tăng động nhất!” – Yoochun sốt ruột phẩy tay.

Yoochun, hyung dọn rượu của em để trong phòng của hyung, vào mà bưng ra. Có cả một chai rượu quý đem từ Pháp về nữa, hyung phải tốn bao nhiêu là tiền để đấu giá được nó đấy. Quà Giáng Sinh cho em. Mà chắc chú mày cũng đã chửi rủa hyung một trận vì tội chôm rượu rồi. Nên cư xử cho tốt với chai rượu đấy.

Changmin, thư này được viết trước khi hyung lừa mấy đứa, nên không biết Changmin phản ứng ra sao với cái bánh bị lấy mất nữa. Hyung lấy bánh cho hyung và Jaejoong ăn, hai người ăn như vậy là vừa. Còn riêng em, hyung đã đặt một cái y vậy cỡ cực đại, tủ lạnh chung quá nhỏ, nên hyung để trong tủ lạnh của phòng hyung, cứ tự nhiên vào mà lấy ra ăn. Cũng là bánh đặt ở Rising Sun trước sáu tháng đó. Nhớ phụ Yoochun đem rượu ra đấy!

Hyung tụi bây giờ đây phải đi chinh phục tên côn đồ Kim Jaejoong đây, xong việc sẽ chở cậu ta về đón Giáng Sinh cùng mấy đứa. Giả khờ bao lâu thật rất mệt. Cổ phiếu kia tuy là giả nhưng đúng là tác động không ít đến công ty. Mấy đứa không biết chứ ba của hyung giận thật, đập hyung một trận thừa sống thiếu chết, nhưng xem ra cũng rất ưng Kim Jaejoong, nên đã hùa theo vở kịch này, khiến hyung vô cùng thuận lợi trong việc đóng vai một kẻ vô công rỗi nghề không có tiền si tình khờ khạo. Hôm nay Jaejoong biết được sự thật chắc là sốc lắm.

Thôi, viết đã dài, chẳng hơi sức đâu mà có thể viết tiếp sau khi bưng hết đống rượu của Yoochun vào phòng. Hyung thật sự quá mệt đi, tay mỏi nhừ. À, Changmin đừng lo, hyung không dùng tiền của em đặt phòng ở Mirotic đâu. Hyung rút tiền của em ra thật, nhưng để hù em thôi, tiền vẫn ở dưới gối. Không ngờ sinh viên làm thêm lại giàu như thế nha!

Mấy đứa lo dọn dẹp nhà cửa đi. Một lát tối khuya hyung sẽ chở Kim Jaejoong đã được thuần hóa về.

Nói thế thôi chứ thật rất lo, nếu lỡ Jaejoong không thích hyung thì thế nào?

Ây da, còn nói nữa sẽ trở nên sến súa mất. Hyung ngưng bút đây. Jaejoong sẽ phải thuần phục thôi. Khà khà!

Ký tên: Đại ca Jung.”

“Này là gì? Hừ! Lừa người ta đến nhập viện thế kia à!” – Yoochun lớn giọng quăng lá thư lên bàn, không giấu được hai cái gò má đang nhếch lên đầy thỏa mãn. Được một giây liền, gã liền đứng dậy – “Để xem hắn ta mua rượu gì nào!”

“Không ngờ là hyung ấy biết mình đau đầu vụ tiền lương luôn.” – Junsu nheo mắt cầm lá thư lên đọc đi đọc lại – “Haha! Nghĩ đến đoạn tên phóng viên kia nghe được giọng hát của Yunho hyung rồi lăn ra xỉu, hyung thật sảng khoái quá Changmin.” – vừa nói Junsu vừa vỗ vai Changmin.

Nhưng mà, lúc ấy Shim Changmin chẳng nghe thấy gì hết, cậu ta đang rất trầm ngâm:

“Hyung ấy nói cùng nhau ăn bánh tiramisu? Là đang nói cái bánh nào nhỉ? Bánh cỡ trung hyung ấy lấy đi hay là cái cỡ đại tặng cho mình? Cái nào nhỉ? Cái nào nhỉ? Cái nào nhỉ…”

THE END

TP.HCM, 4.11AM, 24/12/2013

Giáng Sinh sổ mũi không ngủ được, chỉ biết viết fic.

Share this:

Facebook

Like this:

Like

Loading…

Related

Fic Yunjae – Hồng Thanh

Chap 22: Han Jul

“ Em sao vậy?”

Mấy ngày nay thấy cậu không có tinh thần, lại hay lo lắng như vậy, không nhẽ mấy ngày anh đi công tác có chuyện gì xảy ra  sao

“ Em… Yun Ho, mấy ngày nay Han Jul đều ghé đến chỗ SuSu, cô ấy hình như muốn lấy lại SuSu khỏi em, em phải làm sao đây?”

Kể ra đã hơn 1 tuần nay, Han Jul đều đến chơi với SuSu, mà bé con còn nhỏ như vậy sẽ không hiểu được cảm xúc của cậu, mà cậu cũng không thể bắt ép nó không được chơi với mẹ nó được. Nhưng nếu cứ tình trạng này, cậu sợ có ngày Han Jul sẽ ôm bé ra khỏi vòng tay cậu…Cậu làm sao chịu được điều ấy chứ?

“ Sao lại như vậy? Cô ta không phải có gia đình riêng rồi sao ? »

Anh nhíu mày suy nghĩ, cớ gì đang yên đang lành lại nhắm vào SuSu chứ, người đàn ông kia có biết chuyện này không ?

«  Nghe bảo bị sẩy thai, sau này không thể sinh con được, em cũng không biết nhưng mà nếu Han Jul thật sự có ý định cướp SuSu thì làm sao đây ? Cô ấy là mẹ của SuSu… em em… không thể mất con ! »

Anh biết cậu luôn coi SuSu như tính mạng của mình vậy, nên chỉ cần việc gì đụng đến SuSu cậu đều ăn không ngon ngủ không yên, mà lần này vấn đề lại quá lớn. Anh tuy không học luật nhưng một chút cơ bản vẫn có thể biết được, cậu và Han Jul không có ràng buộc pháp luật mà có con với nhau, nếu đưa ra tòa lợi thế lúc nào cũng nghiêng về người mẹ. Tuy nhiên anh sẽ không để Han Jul dễ dàng cướp đi SuSu, cướp đi cuộc sống hạnh phúc hiện tại  của gia đình anh.

“ Em lo lắm, chiều nay mình đi đón con sớm 1 chút sau xin phép cho nó nghỉ mấy ngày được không? Em sợ Han Jul cứ thế bế bé con đi luôn, em…”

“ Được, chiều chúng ta cùng đi đón SuSu, nếu gặp Han Jul chúng ta sẽ nói chuyện thẳng thắn luôn, SuSu sẽ không rời em đâu, đừng suy nghĩ linh tinh nữa”

“ Uhm”

Được anh an ủi, cậu cũng bớt lo nhiều, nhưng đầu cậu vẫn không thể buông rơi cái vấn đề này được, SuSu bé bỏng của cậu bé con cậu coi trọng hơn cả tính mạng mình……

……………………

Có thể nhiều người không hiểu vì sao Han Jul lại bỗng nhiên muốn có SuSu, vì sao hồi xưa ghét bỏ bé con như vậy mà giờ lại tỏ vẻ thân thiết gần gũi? Thực ra chính bản thân cô cũng đang rất rối loạn, hồi trước vì những đau đớn, khổ nhọc vì việc sinh con mà việc học cô cũng phải từ bỏ, rồi sau đó vì sinh con mà vóc dáng không còn đạt chuẩn để đi làm người mẫu… tất cả đều vì đứa bé đó mà cô mất hết ước mơ từ nhỏ của mình thì nói sao cô lại không ghét cay ghét đắng. Với lại hồi ấy cô chỉ là cô gái 21-22 tuổi đang trong cái tuổi nổi loạn, tuổi đam mê và yêu thích bản thân nên việc có con lúc ấy đối với cô chính là trở ngại, mà cô đến lúc vấp vào mới hoảng hốt phát hiện ra mình đã ngu ngốc, đã điên khùng đến mức nào khi tự ý đòi lấy chồng, sinh con khi chính bản thân mình chả hiểu việc đó quan trọng và phức tạp đến mức nào. Hồi ấy nhìn thấy 1 Kim Jae Joong nhu thuận nhút nhát cô thật rất muốn bắt nạt, rồi từ từ lại muốn chiếm hữu, muốn có cảm giác chiến thắng khi liên tục bị cậu từ chối và trốn tránh. Cô thậm chí không từ thủ đoạn để có được cậu trai vừa xinh đẹp vừa dễ bắt nạt như vậy. Đến tận bây giờ, khi nhìn lại mọi chuyện cô không biết hồi ấy cô có yêu cậu không nữa, hay chỉ vì cảm giác thích thú mà khiến cậu thuộc về cô, cô chỉ biết sau đó cô càng ngày càng lạnh nhạt, càng chán ghét cậu và cả con trai của cả hai nữa.

Còn bây giờ, khi lấy được người chồng ưng ý cũng đã qua cái tuổi nổi loạn, sự nghiệp cũng đã ổn định cô lại trở thành người vợ ngoan đúng nghĩa, cũng rất háo hức chờ mong đứa con bé nhỏ của mình ra đời, nhưng cô lại chẳng thể ngờ được chỉ vì bước hụt 1 bước chân mà cô đã mất đi thiên thần bé nhỏ ấy, cô lại càng đau lòng hơn khi bác sĩ bảo sau này cơ hội sinh con của cô thật khó, rất rất khó để có thể có thai chứ đùng nói đến sinh em bé.

Tuy rằng chồng cô nói rằng anh chỉ cần có cô, không có con cũng không sao nhưng làm sao lại như vậy được, vợ chồng sống với nhau dù hạnh phúc thế nào cũng sẽ không trọn vẹn khi không có đứa con minh chứng cho hạnh phúc của họ.

Thời gian tĩnh dưỡng ở nhà, cô lại nhớ đến đứa con bị cô lạnh nhạt kia, đứa bé ấy trong trí nhớ của cô khá bụ bẫm, giống Jae Joong nhiều lắm nên khuôn mặt nhìn rất khả ái, tuy nhiên trước đây với cô lại rất đáng ghét. Đôi khi cô nghĩ, có phải vì trước đây cô ghét bỏ đứa con đầu tiên nhiều như thế nên ông trời mới không dám đưa đứa thứ 2 cho cô không?Vì sao khi cô chờ mong thiên thần nhỏ này ra đời, khi đã bầu tháng thứ 4 rồi vẫn có thể sẩy thai, đứa con gái cô cẩn thận nâng niu ấy vậy mà lại bỏ rơi cô.

Cũng trong khoảng thời gian này cô đã lén đi nhìn SuSu, bị cậu bắt gặp, cấm cản cô vẫn không ngưng được mà đi nhìn nó… rồi đến khi chồng cô đi theo và phát hiện…

Vì vậy, sau khi nói rõ chuyện với chồng, cũng như thẳng thắn nói chuyện với Jae Joong và Yun Ho, cô đã quyết định nhờ pháp luật phân xử. Cô muốn SuSu về ở với cô, đứa con này rất ngoan, rất vui vẻ, cô chỉ mới đến chơi cũng mấy ngày thôi mà tâm trạng cũng đã tốt lên rất nhiều.

…………….

“ Cậu làm luật sư cho Han Jul?”

Yoo Chun ái ngại nhìn cậu, lúc ấy mẹ chỉ nói là vụ kiện của di park nên cậu mới nhận lời, ai ngờ đến khi tài liệu đến tay mới biết là vụ tranh chấp quyền nuôi con giữa han Jul và Jae Joong chứ? Haizzz

“ Thôi… tớ tìm người khác vậy!”

Cậu hơi buồn khi không thể nhờ được Yoo Chun, về lĩnh vực này Yoo Chun đang là 1 luật sư có tiếng, Han Jul thật nhanh tay, cô ấy hẳn đã lên kế hoạch hết rồi.

“ Uhm, tớ có thể giới thiệu cho cậu mấy đồng nghiệp…”

“ Jae Joong..”

Mặc kệ Yoo Chun gọi, cậu đã không còn khí lực để nói chuyện rồi, mọi bất lợi đều roi về phía cậu, cậu phải làm sao đây??

“ SuSu pâp của con về rồi này!”

Chang Min mở cửa liền thấy khuôn mặt đầy tâm sự của cậu, “ Anh có chuyện gì không vui à?”

“ Uhm.. Anh cũng không giấu cậu, anh và mẹ của SuSu đang tranh chấp quyền nuôi con, bất lợi lại nghiêng về phía anh, mà luật sư anh vẫn chưa tìm được ai có thể đảm bảo thắng kiện… haizz cậu nói xem, anh sao lại không lo chứ!”

Cậu ảo não nhìn Chang Min, sau lại cố mỉm cười khi thấy bé con đang chạy lại gần cậu

“ Anh lo làm gì, để đấy em lo cho, tưởng chuyện gì to tát chứ?”

“ Cậu lo cho anh được cái gì?”

Bế bé con lên, cậu biết Chang Min rất tốt nhưng mà Chang Min không phải luật sư nha làm sao giúp cậu đây?

“ Anh hình như có chút khinh thường em? Được rồi danh thiếp của em đây, tuy vấn đề này không phải sở trường của em nhưng em sẽ làm hết sức mình, anh về tập hợp những tài liệu đang có rồi đưa qua cho em, em nhận vụ này cho, chỉ cần bao em ăn từ giờ đến khí thắng kiện là được

“ Ahh…!!”

Nhìn danh thiếp Chang Min đưa cậu có chút ngẩn người, nhóc này cư nhiên là luật sư kinh tế, cậu còn nghĩ nhóc này đang học đại học chứ? Thật đúng là không thể nhìn vẻ ngoài mà đoán được nha

“ Sao nào, anh không tin em?”

Chang Min thấy biểu cảm của cậu liền biết trong đầu cậu đang suy nghĩ cái gì

“ Yên tâm, nhìn anh và SuSu em đã biết vụ này em nhận tất nhiên sẽ thắng, anh nhớ nấu nhiều chút, trưa tới giờ em chưa ăn”

“ Được, anh về trước chuẩn bị!”

End Chap 21.

Đọc Yunjae Long Thương Truyện Full

“Vâng!” Lặng lẽ thu lại con diều, dáng tươi cười vẫn như cũ, chỉ là đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.

Khó khăn bò lên bờ sông, đến cuối cũng vẫn không buông con diều trong tay ra, cho dù nó đã không được thiếu gia bọn họ cần nữa rồi.Bàn tay nhỏ xoa nắn đôi chân cứng ngắc, hi vọng có thể không lạnh như vậy. Gió nhẹ thổi qua, mới phát hiện y phục của mình đã ướt một mảng lớn.

“Nhanh lên!” Nơi không xa là tiếng kêu gào của Thái tử điện hạ.

“Vâng! Vâng!”

Vội vàng tìm kiếm giày của mình, lại phát hiện không biết lúc nào, cậu đã chỉ còn lại một chiếc trơ trọi. Vẫn nắm lấy con diều mà không ai cần đó, chậm rãi mà đem nó thả vào dòng sông, trôi đi theo con sóng.

Cầm lấy chiếc giày duy nhất bên cạnh, vội vội vàng vàng hướng về chỗ đoàn người chạy đến, tuy hai chân vẫn rất đau.

Mọi thứ giống như không có gì xảy ra, chỉ là một con diều được chủ nhân yêu thích bị ruồng bỏ rồi, ai cũng sẽ không chú ý đến tên tiểu phó vì chủ nhân mà trong ngày đông xuống sông nhặt diều – Tại Trung.

Đuổi theo thân ảnh của thiếu gia, ai cũng sẽ không để ý đến cậu tiểu phó gầy yếu này.

Tại Trung, một người từ lúc ra đời đã bị vứt bỏ tại khu bình dân thấp hèn nhất của Long Triều quốc, ai cũng không biết cậu tên gì, cậu là con của ai, bèn gọi là Tại Trung.

Năm 6 tuổi bị bọn buôn người bán vào Tể tướng phủ, từ đó liền đi theo thiếu gia lớn hơn mình 1 tuổi.

Tại Trung không có sự tuấn mỹ của thiếu gia, có được chỉ là thân thể gầy yếu, còn có khuôn mặt không được coi là xinh đẹp, duy nhất có thể được người khen ngợi lại là một mái tóc đen nhánh.

Có người từng hỏi qua Tại Trung, có hay không ghen tỵ với Hy Triệt thiếu gia mãi mãi ở phía trước mình, Tại Trung chỉ là cười cười, “Ai cũng có mệnh của riêng mình, Tại Trung chỉ là một hạ nhân, không có quyền so với thiếu gia. Huống chi, Tại Trung có thể viết chữ xem sách, đều là thiếu gia cho, Tại Trung không tham!”

Tại Trung xác thực không tham, không tham tài, không tham lạc, chỉ vì giấc mộng trong tim mà sống…

Chỉ là, về sau, Tại Trung đã có tên mới mới biết, giấc mộng của mình rất xa vời, xa đến cả bản thân cũng đang cảm thán, si nhân nói mộng. Người si mãi mãi đang nói mộng!

.

Nơi có được ánh sáng mặt trời đến cuối cùng vẫn có góc âm u!

“Long thần của ta, ngươi có nhớ lời nguyền của ta, ta sẽ khiến con trai ngươi lên trời không lối, xuống đất không xong, đây là báo ứng của ngươi với ta……..xoẹt……..!”

Mọi thứ đều là mờ tối, không có đầy đủ dương quang, chỉ có không khí âm lạnh và lời nguyền dơ bẩn!

Cái gì là tình yêu?

Không biết.

Tại sao lại yêu?

Không hiểu.

Yêu hắn cái gì?

Không rõ.

Cái gì đáng để ngươi yêu?

Tình yêu cho ngươi có được những gì?

Ngươi muốn tình yêu cho ngươi những gì?

Không biết, không hiểu, không rõ, có thêm nhiều vấn đề thì vẫn là phủ định, nếu như có thể cho được câu trả lời chính xác, đó có lẽ vốn không phải tình yêu!

Vậy tình yêu rốt cuộc là cái gì?

Ai cũng không biết, ai cũng không hiểu!

Lẳng lặng chờ đợi, lặng lẽ trông coi, không muốn đi tranh đoạt tình yêu của ngài, không kì vọng trong lòng của ngài sẽ có hình bóng của mình, chỉ là muốn ở một góc nhìn ngài cười, nhìn ngài vui vẻ.

Chỉ là mọi thứ đều đang thay đổi, thay đổi đến khó mà kiểm soát, thay đổi đến vô lực để phản kháng!

Ngày đông năm đó, không có tiếng cầm của thiếu gia, vì thiếu gia cùng con gái của Thượng thư đại nhân đi du ngoạn rồi!

Đêm tĩnh lặng, trong viện vốn không nên có ai xuất hiện, một người lại đến!

“Điện hạ!” Tại Trung kinh ngạc nhìn Duẫn Hạo say bí tỉ, trên khuôn mặt trắng bệch một mạt đỏ ửng.

“Cậu ấy đâu?” Ánh mắt bén nhọn, trên gương mặt tuấn mỹ là một mảng tiêu sát!

“Hy Triệt thiếu gia đi, đi……..bồi Hồng tiểu thư rồi!” Lúng túng khép lại quần áo đơn bạc.

“Haha~ Cậu ấy đi bồi nữ nhân đó rồi! Vậy ngươi bồi ta đi!”Không có báo trước mà ôm lấy Tại Trung, điên cuồng đột kích người hầu vô tội.

Bản năng muốn giãy giụa, cơ thể gầy yếu hoàn toàn không có chỗ phản kháng!

Từ bỏ giãy giụa, suy sụp mặc ý nam nhân trên thân đoạt lấy mọi thứ.

“Ta yêu ngươi!”

Khi ngài nói ra ái ý đối với mình, khi ngài dịu dàng hôn cơ thể mình, khi ngài gắt gao ôm lấy mình, là phải chăng có thể kì vọng, ngài là yêu ta!?

“Hy Triệt, ta sẽ không đem cậu cho người khác! Cậu là Long thần của ta!”

Không, ta không có nghe thấy. Phải, ngài là yêu ta, ngài vốn không có đem ta làm thế thân của thiếu gia, không có, ngài hiện giờ ôm là ta, không phải Hy Triệt thiếu gia!

Giả vờ không nghe thấy, phải, ngài không có nói ra câu đó!

Lừa mình dối người nói với bản thân nam nhân trên người mình này là yêu mình.

Cho nên Tại Trung cười rồi, cười đến rực rỡ như thế, rực rỡ lóe lên lệ quang!

Hạnh phúc không?

Hạnh phúc.

Chỉ là hạnh phúc giống như hạt sương rạng sáng, không thể nhìn thấy mặt trời sau khi trời sáng.

Mặt trời hiện ra rồi, ngài là chói mắt đến vậy, đến mức khiến người cảm giác được đau khổ!

“Bốp~!”

Cái đau kịch liệt khiến Tại Trung từ trong giấc mộng của cậu tỉnh dậy, nhìn thấy là sự kinh ngạc của thiếu gia, cái trừng mắt của điện hạ, sự miệt thị của lão gia và hạ nhân.

“Đây chính là tình yêu của ngài?” Khinh miệt mà nói ra, thiếu gia cao cao tại thượng, đối diện với điện hạ vẫn cao cao tại thượng.

“Không, không phải như cậu nghĩ đâu.”

“Đúng á, không phải như ta nghĩ, nhưng lại là ta nhìn thấy.”

Thái tử chật vật, vô lực giải thích.

“Là hắn câu dẫn ta, là hắn, là hắn kéo ta đã say rượu lên giường!” Phẫn nộ muốn tìm lấy cơ hội, đem Tại Trung vẫn còn đang trong sự kinh sợ lôi xuống giường, “Ai cho ngươi ngủ trên giường, tiện nhân dơ bẩn! Ta làm sao có thể yêu một tiện nhân!”

Nhìn giường cao cao, người cao cao, mọi vật cao cao, thì ra mình cả giường của chủ nhân cũng không thể chạm, thì ra mình ti tiện như vậy. Chẳng trách bản thân nằm thấy giấc mộng đẹp, vì bản thân ti tiện lên giường của chủ nhân.

Tại Trung quần áo tả tơi lẳng lặng quỳ trên mặt đất âm lạnh. Lạnh? Không! Không bằng tâm lạnh! Đau? Không! Không bằng tâm đau!

Hờ hững tiếp nhận an bài của chủ nhân, lảo đảo rời đi, có lẽ là nhân từ của thiếu gia, không có đem mình trục xuất khỏi cửa, chỉ là để mình đóng cửa suy ngẫm.

Phải chăng có hạnh phúc rồi mới biết thất vọng đáng sợ thế nào?

Phải chăng đến thiên đường rồi mới biết địa ngục sâu như thế nào?

Phải chăng có tâm rồi mới biết đau khổ của tan nát lòng?

Long ấn? Vuốt ve long ấn trước ngực, chẳng lẽ ta là Long vương, ta là con trai của đương triều Long vương, ta không phải nô bộc ti tiện, ta có huyết mạch cao quý? Ta là người cao quý, không phải tiện nhân! Điện hạ sẽ yêu ta, sẽ nhìn ta, ta là Long vương!

Lao ra đại môn vừa mới hợp lại, ta không phải tiện nhân, Thái tử ôm là ta, là ta, ta là Long vương!

Hưng phấn xông đến trước mặt những người đó, muốn bọn họ nhìn thấy ấn kí ngân sắc mỹ lệ trước ngực, đó là ấn kí của Long vương! Chương 3:

“Dẫn ấn!”

“Dẫn ấn!”

Không, là long ấn, kì lạ nhìn những người sắc mặt đại biến trước mắt, cúi đầu nhìn nhìn dấu ấn trước ngực.

Màu đen!

Màu đen của sự dữ tợn!

Giống như con giun dơ bẩn vướng víu trước khuôn ngực tuyết trắng!

Không, không đúng, nó nên là ngân sắc xinh đẹp, nó không là màu đen, không nên!

Bối rối nhìn điện hạ trước thân, nam nhân mình yêu sâu đậm.

“Điện hạ, điện hạ, nó là ngân sắc, nó thật sự là ngân sắc!”

Muốn đi kéo vạt áo của ngài, lại bị đôi chân cao quý đó giẫm trên mặt đất, “Ngươi là Dẫn nô?” Sự câm hận xông ra khỏi môi, “Ta cư nhiên lại cùng một dẫn nô lên giường!”

Không, không, không phải đâu, không phải đâu!

Điên cuồng lắc đầu, ta không phải là Dẫn nô, không phải!

Tại Trung muốn đem bàn tay bị giẫm thật xuống đất rút ra, nhưng góc đó rất dùng sức, gần như muốn đem bàn tay này giẫm nát.

Trên lưng là côn gậy không ngừng truyền đến, đau nhức giày vò Tại Trung, muốn trốn chạy, nhưng tay bị nam nhân đó giẫm. Dùng sức rút lấy bàn tay vẫn ở dưới chân kia, tận lực ẩn trốn như mưa rơi xuống, đau khổ muốn giải thích, muốn nói gì đó!

Tay giải phóng rồi, chỉ là đã huyết nhục lẫn lộn.

Không còn sức giãy giụa nữa, có lẽ chết như vậy cũng tốt, không cần nhìn thấy ngài dùng ánh mắt ti tiện nhìn mình, không cần lấy thân phận Dẫn nô sống trên đời!

“Đừng đánh nữa, thả hắn đi!”

Vẫn là nam nhân như thần tiên đó, cậu hẳn là Long thần, cậu là Long thần trong lòng điện hạ!

Tại Trung xụi lơ nằm trên đất mỉm cười, cười sự đáng cười của mình, cư nhiên lại cho rằng mình là Long thần, lại cho rằng mình có dòng máu thần thánh, lại kì vọng mình là cao quý.

Bị kéo ra khỏi Tể tướng phủ, bị vứt trên con phố âm u, trên người cái gì cũng không có, chỉ còn lại quần áo rách rưới và Dẫn ấn của sự dữ tợn!

Nhìn lên phồn tinh (sao dày đặc) cao cao tại thượng, bầu trời đen kịt thổi xuống đóa hoa tuyết, phải chăng được tuyết trắng bao trùm thì sẽ không có cơ thể dơ bẩn.

Lặng lẽ nhắm mắt lại, để hoa tuyết rơi lên người, lên đầu, lên chân, ngực, hoa tuyết hóa thành hạt sương trong suốt!

Trên đường, một Dẫn nô hèn mọn nằm trong góc đường âm u, đó là nước mắt của cậu, hay là tuyết đã tan? Chương 4:

Nếu ta là Long vương thật sự, các người phải chăng sẽ vì cái chết của ta mà khóc!

Nếu ta vẫn là người tên Tại Trung, các người phải chăng sẽ vì đau khổ của ta mà cảm thương!

Nhưng ta là Dẫn nô hèn mọn, các người nhất định sẽ vì cái chết của ta mà vui mừng!

Tại Trung không chết, sống như kì tích, chỉ là sốt cao, không ai biết vì sao cậu ấy còn không chết, không có người quan tâm cậu ấy phải chăng sẽ bệnh chết, thậm chí không có người để ý đến người đáng thương này.

Trên phố thêm một tên ăn mày ti tiện, chỉ là cậu vĩnh viễn cuộn mình ở trong góc đường đen tối, si si nhìn mọi thứ trước thân, không có dũng khí ngẩng đầu, vì cuộc sống của cậu, thân phận của cậu thấp kém như con sâu con kiến.

Từng thử qua tự sát, từ bỏ tất cả, nhưng mà, bất luận tự sát thế nào, bất luận ra sao, cậu đến cuối cùng cũng sẽ tỉnh lại, duy nhất chứng minh cậu từng muốn chết, là từng vết từng vết sẹo thương đó.

Trời xanh, vì sao không thể kết thúc cuộc sống thế này, vì sao cả chết cũng phải trở thành bố thí!

Dấu ấn trước ngực, không thời không khắc nào mà không đang chứng minh sự thấp hèn của bản thân, không dám ưỡn ngực, vì nó nặng trĩu như thế!

Lặng lẽ chờ đợi cái chết đến, bản thân mấy ngày không ăn, vì sao vẫn còn sống? Chẳng lẽ thật sự chứng minh câu nói nhất xú (hôi thối) vạn niên sao!

Tiếng xôn xao của chung quanh, náo nhiệt của chung quanh, không truyền vào tai Tại Trung, vì một người ngoan đạo chờ đợi cái chết, mọi thứ trên đời đều không quan trọng nữa rồi!

Trước khi bóng tối đến, một đôi giày tinh xảo xuất hiện trong mắt, Tại Trung yếu ớt nở nụ cười, trời xanh, kiếp sau để ta làm một đôi giày đi, một đôi giày không có tình cảm!

Bóng đêm nuốt chửng mọi thứ, nuốt chửng mọi cảm giác, mọi cảm xúc, tất cả mọi thứ, bao gồm tình yêu đối với người đó!

“Nó là con của ta!”Bình tĩnh nhìn hài tử mình mang về, đau lòng vuốt ve hài tử trong hôn mê, nhìn từng vết thương trên người cậu, Long vương là không thể tự sát, vì Long vương là thần thú, thượng thiên không cho phép thần thú tự tiện rời khỏi thế gian.

Con chịu khổ rồi, con của ta. Tại sao con lại lưu lạc ở góc phố? Nếu ta không cảm ứng được sự tồn tại của con, phải chăng con sẽ tiếp tục cuộc sống chán nản như vậy? Phải chăng con sẽ tiếp tục thử lấy cái chết?

“Tuyết Tinh, ngươi xác định cậu ấy phải chứ? Cậu ấy là tóc đen!”Sau lưng là Long triều thiên tử, Văn [Trịnh] Hách.

“Nó là ta mang thai 5 năm sinh ra, ta biết! Nó phải!”Long vương bình tĩnh phẫn nộ trừng mắt nhìn đương triều thiên tử.

Không có sự lạnh tĩnh trước kia, không có sự thanh lãnh trước kia, chỉ có sự đau lòng, phẫn nộ với cảnh ngộ của con!

“Đừng kích động!” Bất lực nhìn Long vương của mình phẫn nộ, biết rõ vị Long vương lấy lãnh tĩnh làm đầu này đang trong cơn tức giận, hảo tính khí mà khuyên, “Đừng kích động, ngươi nói phải thì phải, ngươi xem trước, ta đi để Duẫn Hạo đến xem Long vương tương lai của nó!”

Thức thời rút khỏi sương phòng, ngài mới không muốn làm pháo hôi (bia đỡ đạn) đâu. Tuy tính khí của Tuyết Tinh ôn hòa, nhưng dù sao cũng là một con thần long có thể ngao du trong vân hải, nếu không phải vận mệnh khiến cậu ấy trở thành Long vương, cậu ấy sẽ là một thần vật ngạo thị mọi thứ.

Tại sao bọn họ muốn đem con từ bên cạnh ta đoạt đi, thậm chí ta còn không kịp đem con từ trong trứng ấp nở, không có nhìn thấy con xuất thân đầu tiên, không có vuốt ve qua cơ thể thuần khiết của con.

Tại sao con lại biến thành thế này, tại sao trước ngực con lại có Dẫn ấn dơ bẩn, tại sao con lại có mái tóc đen, cho dù nó vẫn mỹ lệ!

Nhưng, mọi thứ này không quan trọng, vì con về rồi, con của ta, con sẽ là Long vương các hạ cao quý trong lòng nhân dân!

Vén mở trường sam tuyết trắng, trước ngực Tuyết Tinh xuất hiện một hạt châu trong sáng, nó phát ra hào quang khác thường, rực rỡ mà không chói mắt, mỹ lệ mà không xa hoa, vì nó chính là Long châu hộ thể của Thần long!

Hào quang quét qua ngực của Tại Trung, Dẫn ấn của sự hung ác biến thành Long ấn xinh đẹp; quét qua thân thể đã thiên sang (lỡ loét) bách khổng (lỗ), vết thương loang lỗ mờ dần rồi biến mất, lướt qua trường phát đen nhánh, trường phát đen nhánh hồi phục màu ngân bạch thuần khiết.

Con của ta, con là Long vương duy nhất của thế giới này!

Đem Long châu thu về trong cơ thể, nhìn tuấn mỹ dung nhan vẫn ngủ say, vui sướng nhận về con biến thành lo lắng mơ hồ, vì sao muốn đem con của ngài trộm đi, tại vì sao lại để ngài dễ dàng tìm về nó như vậy!

Phục hồi sự thanh lãnh như trước, từ từ rời khỏi phòng, chỉ là bắt đầu từ bước chân ra khỏi phòng, Tuyết Tinh biến trở về là Long vương cao cao tại thượng, mà không phải một phụ thân mất đi con nhiều năm, trên người mơ hồ toát ra hơi lạnh!

Hiện tại ngài là Long vương, cao cao tại thượng, ngạo thú của thần thánh không quỳ với ai!

.

Đau khổ trong bóng tối biến mất sau khi nhìn thấy những hào quang đó, cơ thể nặng trĩu trở nên nhẹ nhõm, cảm giác khó thở ở ngực đã biến mất, lưu lại từng cơn thanh hương, rất thoải mái!

Bản thân phải chăng đã chết rồi, thì ra chết thì có thể như vậy!

Lẳng lặng nằm, nhìn quanh mọi thứ trước mắt. Gian phòng phồn hoa, trang hoàng hoa lệ, công nghệ (thủ công mỹ nghệ) tinh xảo, mọi đồ vật gần như trên trời mới có.

Cảm giác như mộng như ảo, thì ra hèn mọn như

Giới Thiệu Danmie / Yunjae Fic Ở Trang Khác

Giới thiệu Danmie / YunJae Fic ở trang khác

1. Cái list này là một số trong những fic /danmie mà Yuki và Hana đã đọc nên giới thiệu lại. Với những bạn TIỀN BỐI thì nó không là gì cả, nhưng với NGƯỜI MỚI như bọn mình thì Hana nghĩ chắc có chút tác dụng … 🙂

2. Hana có kèm link nên khi bạn nào phát hiện ra link bị die thì nói cho mình hay với nha. Cám ơn .

List các fic YUNJAE

-[YunJae] Ashes & Apples [completed]

(Link : Livejournal – Tiếng anh )

(Link download: word – tiếng việt – phần 1 ) Password : jyj

1×1, Thiên thần , happy end (theo mình là thế)

Đây là 1 trong 2 fic YunJae thiên thần mà bọn mình thích nhất cho tới thời điểm này. Jaejoong là thiên thần cánh trắng , có nhiệm vụ dẫn linh hồn lên thiên đàn. Yunho là thiên thần cánh đen, có nhiệm vụ dẫn linh hồn xuống địa ngục. Jaejoong có thể sống vĩnh cửu nhưng Yunho thì không. Tình cảm của 2 người rất tốt cho đến khi Yunho bị tan biến đi. Fic không hề có 1 cảnh H nào, hôn cũng không mãnh liệt nhưng đọc rất thu hút. Đọc fic có thể cảm thấy được tình yêu quý giá như thế nào. Fic này Windjj dịch rất hay nhưng mình không thể vào blogspot của bạn ấy để lấy link. Vậy nên mình chỉ để link tiếng Anh.

-[Dammie] Ảm dạ ly du [hoàn]

1×1- Cổ trang, cung đình, xuyên không, thanh thủy văn.

Link online : wordpress

-[YunJae] Ba ba, ta yêu ngươi [hoàn]

(link down: word từ chương 1 đến 5 ) Password : yunjae

(link online : wordpress )

Trung văn YunJae, 32 chương , hiện đại, ngụy phụ tử, 1×1, có H , HE

Truyện này gần giống với ” Papa , saranghae !” nhưng không hoàn toàn giống như vậy. Yunho nhặt được Jaejoong và quyết định nuôi đứa bé này trong khi hắn đang là 1 học sinh. Cuộc sống khó khăn nhưng bù lại tình cảm cha con họ rất tốt , chính vì thế cả hai dù đã yêu nhau nhưng lại không nhận ra. Sau đó mẹ ruột Jaejoong trở lại và có ý nhận lại cậu. …..Nói tới đây thôi. Các bạn xem đi rồi biết nhá . Fic này chỉ có tính chất giải trí thôi .

-[YunJae] Búp bê của Vampire [completed]

(link : wordpress )

1×1, vampire, H , có sinh con nha, happy end

Yunho là chúa tể vampire. Jaejoong là con mồi. Chúa tể không ăn con mồi đó mà chỉ muốn biến người ta thành “búp bê” , sau đó thành “phu nhân” luôn. Fic còn có nhiều cặp khác cũng dể thương. Bộ này rất được các readers yêu thích trong thời gian qua. Các extra cũng rất hay. Các bạn nên xem.

[Dammie] Biến miêu ký [hoàn]

(link : wordpress )

hiện đại, bá đạo dương quang công, đáng yêu ngây ngô thụ, tình hữu độc chung, ma pháp (mild), ấm áp, 1×1, HE

Hai nhân vật chính đều là tác giả nổi tiếng trên mạng. Thực tế thì 2 người đều ngưỡng mộ đối phương nhưng chưa có cơ hội bày tỏ. Do một dip vô tình , anh công biến thành mèo và được bạn thụ mang về nhà nuôi. Tất nhiên sau khi “sống chung” thì chuyện gì đến sẽ đến.. hihi.. kết thúc vui nha. Truyện đọc giải trí tốt nà. Trong truyện có nhiều câu nói của tác giả rất hay, rất ư là “triết lý” nhá. Mình rất thích. Các bạn ko nên bỏ qua. hihi. (^_^)

-[YunJae] [short] Capture [complete]

(link download : Word chương 1 + link wordpress đọc online ) Password: yunjae

Hiện đại , 1×1, nhẹ nhàng , good ending

Fic này rất chúng tôi đọc mình đã khóc đấy. Không phải khóc vì NGƯỢC đâu mà khóc vì CẢM ĐỘNG ấy. Nội dung chỉ kể lại mối tình giữa Yunho và Jaejoong mà thôi. Rất nhẹ nhàng, rất hay. Cái chính là fic này có 1 cái “good ending” – ít ra theo mình là thế. Đây không phải là một cái Happy Ending nhưng chấp nhận được (mặc dù mình đọc mà muốn đập bạn tác giả …) . Bạn xem đi… theo mình người tội nghiệp nhất chính là Yunho. Fic này hay lắm.

-[YunJae] Chênh vênh [completed]

(link: wattpad)

1×1,hiện đại , bối cảnh Việt Nam. Rating M.

Fic này lạ. Ý mình là cách hành văn của au rất đặc biệt. Khi đã đọc Chênh Vênh thì bạn sẽ thấy nó không giống như những fic khác. Nội dung vốn không lạ nhưng tình tiết au chọn hay + lối viết thu hút nên Chênh Vênh rất đáng được xem. Fic này đọc sẽ có cảm giác buồn buồn vì thế không nên đọc buổi sáng .. hú hú.. . Kết thúc fic hoàn toàn chấp nhận được nên bạn cứ xem đi, sẽ không bị tức đâu.

-[YunJae] [oneshot] Creation

(link : wordpress)

Hiện đại , người+ người máy , R. Một oneshot thì không cần sơ lược nội dung. Bạn cứ đọc và cảm nhận. Tuy nhiên, cái oneshot này không phải happy end nha. 😀

-[YunJae] Cục cưng trời giáng [hoàn]

(link : wordpress)

1×1 , hiện đại , dễ thương , happy end

Một buổi sáng khi Yunho tỉnh dậy thì phát hiện bên người mình có 1 em bé đáng yêu chừng 6 tháng tuổi tên là “JaeJae”. Sau đó Yunho quyết định nuôi “cục cưng” này. Cuối cùng sau thời gian chung sống thì cả 2 bố con phát sinh một loại tình cảm khác , không phải tình cảm cha con. Kết thúc hạnh phúc cho cả hai. Fic này đáng yêu cực kì. Hình ảnh Jaejoong trong đó không cưng là không được. Mấy nhân vật khác cũng thế. Tuy nhiên, nếu bạn là một người kỷ tính thì hãy cân nhắc khi đọc fic vì có thể bạn không hài lòng về nội dung và cách hành văn của tác giả. Nhưng nếu chỉ đọc fic để giải trí thì fic này thật sự là 1 gợi ý hay đó .. hi hi .

-[YunJae] Cửu vĩ hồ ly ngoại truyện [hoàn]

( link download: Word chương 1 và 2 + link đọc online ) Password : hero

Cổ trang , huyền nhuyễn, yêu tinh , 1×1, hài , vui , HE

Jaejoong là 1 con cửu vĩ hồ đặc biệt. Cậu bị sư phụ ” đá” xuống núi để đi tìn “dưa chuột” của mình. Và ngay từ lần đầu tiên cậu đã gặp Yunho. Vậy là mối tình Người+ Hồ ly bắt đầu. Truyện này đọc y chang như coi phim của Châu Tinh Trì vậy… hơi điên điên… có chap mình đọc mà muốn chóng mặt luôn. Nhưng nói chung, đọc vui lắm.

-[Danmie] Diễm luyến tàn đồng [hoàn]

(link online : wordpress )

cổ trang, mỹ nhược thụ cường công, manh thụ, 1×1, cường thủ hào đoạt, công sủng thụ, ngọt ngào, HE

[Chôm luôn giới thiệu của bạn edit.. hì hì ] Anh công trở về sơn trang tiếp quản công việc và gia sản của phụ thân. Tình cờ gặp dc em thụ trong 1 khuôn viên bí mật trong sơn trang. Em mang đôi mắt màu tím cùng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp khiến anh vừa thấy đã nhất kiến chung tình. Bộ này mình cảm thấy rất ư là tội nghiệp cho Tử Đồng đồng thời rất thích cách Mộ Dung Viêm Hạo dùng để yêu Tử Đồng , tất nhiên là ko tính lúc đầu nha. Lúc đầu Viêm Hạo quá hồ đồ. Mình đọc mà muốn đạp cho tên đó mấy phát.

-[YunJae] Dược [hoàn]

(link download : word từ chương 1 đến chương 5 ) Password : dbsk

Cổ trang, 1×1, có H, ngược, Good Ending.

Đọc bộ này không khóc là không ăn tiền. Đây là bộ mà mình chỉ dám đọc 1 lần. Hay nhưng tội nghiệp quá. Nhân vật nào cũng đáng thương hết. Mình fan Jae nên khi đọc bộ này đau lòng muốn chết, lúc đó chỉ muốn bóp mũi tác giả thôi. Jaejoong là một “dược nhân” được Yunho “nuôi” để chữa bệnh cho Yuchun. Jaejoong yêu Yunho đồng thời cho rằng Yunho luôn hướng về Yuchun. Trong giai đoạn làm dược nhân Yunho và Jaejoong có xảy ra “quan hệ” và nó kéo dài. Nói tóm lại là mối quan hệ của những người này rất lằng nhằng. Chủ yếu là bởi vì không ai nói rõ ràng cả. Cho đến khi Junsu và Changmin xuất hiện thì lại càng phức tạp hơn nhưng cũng nhờ vậy mà những hiểu lầm trước đây được sáng tỏ. Nhưng cuối cùng thì … chết hết … trừ Changmin. Đọc mấy chương cuối đau lòng lắm. Fic thật sự rất hay đó. Nếu bạn thích ngược thì nhất định phải đọc.

-[danmie] Đảo môi tiểu bảo bối nhi [hoàn]

(link: wordpress)

1×1, cổ trang , thụ còn rất nhỏ nha…Happy end 🙂

Từ khi Bình An sinh ra thì gia đình ngày càng phát đạt. Bình An vốn rất đáng yêu + thông minh nên rất được cưng chìu. Tuy nhiên, cậu bé luôn bị tai nạn nên gia đình bảo bọc rất kỷ. Theo lời một vị sư mà Bình An nhất quyết đòi đi đến phương bắc. Tại đây BÉ gặp “định mệnh” của mình. Fic này đọc vui. Kết thúc lại viên mãn nên đọc giải trí được . 🙂

-[YunJae] Đôc lang quân [hoàn]

(link : wordpress)

cổ trang, giang hồ, nhất thụ nhất công

Đây là bộ chuyển thể sang YunJae . Bộ này nội dung không nhiều nhưng đọc thấy cũng tàm tạm.Tuy nhiên đoạn vào đầu mình rất thích. Các bạn có thể tham khảo. Bộ này nhẹ nhàng thôi . Hì hì 🙂

-[YunJae][oneshot] Độc dược

(link : wordpress )

hiện đại , non – au , nhẹ nhàng , đáng yêu , happy end

Cậu không chỉ là độc dược của tớ…. Cậu là độc được của cả nhà năm người chúng ta a.

-[YunJae] Em là tiểu miêu nhà anh [hoàn]

(link download: word chương 1.2.3 + link online ) Password : herojaejoong

Hiện đại, yêu quái (ko biết đúng ko nữa), 1×1, nhẹ nhàng, có chít H, HE

Yunho là một giám đốc có tài+ lạnh lùng ……Jaejoong lúc đầu xuất hiện là dưới thân phận của 1 con mèo con. Jaejoong được Yunho nhặt nuôi và trong quá trình sống chung 2 người nảy sinh tình cảm. Tất nhiên là lúc đầu Yunho không biết “mèo Jaejoong” có thể biến thành người. Sau đó Yunho nhờ người tìm kiếm thân phận thật của Jaejoong và một bí mật nho nhỏ lộ ra. Hết. Bộ này mình thích đoạn đầu, đoạn sau mình cảm thấy không thu hút bằng. Mình thích nhất là “tư thế nằm ngủ ” của con mèo. Đáng yêu lắm.

-[Danmie] Hoàng Bán Tiên [hoàn]

(Link online: wordpress )

Giang hồ, cung đình , thần toán, 1×1, đáng yêu , nhẹ nhàng , có H, HE.

Bộ này dễ thương dữ lắm nha. Hana đọc mà muốn đau tim luôn vậy , đáng yêu lắm lắm luôn. Hoàng Bán Tiên được người ta ca tụng là “thần tiên sống” . Tư Đồ Ngận Suất là một “kỳ nhân” trong giang hồ và cũng là bang chủ của Hắc Vân Bảo. Trong một lần Tư Đồ cùng Mộc Lăng (phó ban chủ) đi hái thuốc và vô tình gặp vị “thần tiên sống” này. Hai người họ đưa ra 1 giao ước và không ngờ rằng chính giao ước này trói buộc họ cả đời. Khi đọc mình rất thích cách cảnh Tư Đồ cùng Tiểu Hoàng ở cùng nhau. Mình cảm thấy Tư Đồ “đáng yêu” lắm…há há … Nói thật , nếu Tư Đồ mà không có tính cách đó thì hai người này chắc chắn sẽ ko thành đâu… Mình cũng thích Mộc Lăng nữa. Cuối truyện có con nai. Mình thích đoạn Tư Đồ đeo lục lạc cho nai con và vòng chân cho Tiểu Hoàng…. hú hú .. yêu chết được. Các bạn xem đi .. hay lắm đó . Ngọt ngào nữa.

-[danmie] Khánh trúc nan thư [hoàn]

(link : wordpress )

nhất thụ nhất công (cả hai đều rất đẹp nha), cổ trang, happy end

Bộ này mình rất thích . 🙂 . Lan Khánh là đại ma đầu bị mất trí nhớ nên trở thành 1 ngỗ tác ở một huyện nhỏ. Bách Lý Thất là sự đệ của Lan Khánh, có nhiệm vụ tìm và chăm sóc Lan khánh “suốt đời”. Hai người vốn trong quá khứ có một vài khúc mắc nên dẫn đến việc Bách Lý Thất nghe lời và sợ Lan Khánh vô cùng. Hai người trải qua một số chuyện nhưng cuối cùng vẫn ở bên nhau. Đọc bộ này mình rất thích cách Lan Khánh gọi Bách Lý Thất. hì hì …mỗi khi đọc tới lúc hắn nói “gà a” hay “gà của ta” đều khiến mình yêu không hết :d. Trong bộ này còn có con heo cũng rất vui. Tóm lại bộ này đọc thấy hạnh phúc lắm nha. Nên đọc , nên đọc. 😀

-[YunJae] Làm chủ tôi hay làm chủ trái tim tôi [complete]

(link download : word chapter: 1,2,3 + link đọc online) Password : tvxq

Hiện đại , atula, 1×1, có H , kết thúc mở – có thể xem là HE

Jaejoong vì tìm “cô chủ” cũng chính là em gái của mình nên mới vào trường mà Yunho đang làm hội trưởng. Ở đây cậu trở thành người hầu của hắn và từ từ trở thành người hắn yêu. Jaejoong đối với tình yêu rất mơ hồ nhưng cảm giác của cậu đối với Yunho rất khác . Cho đến khi cậu phát hiện ra mình là ai và tình cảm của mình dành cho Yunho là cái gì thì trước đó cậu đã khiến Yunho “lên máu” không ít. Fic này có H nhưng không nhiều. Chủ yếu là dùng đầu óc thôi. Fic viết logic, đọc rất lôi cuốn. Trong fic có 1 nhân vật làm mình vô cùng thích đó là em gái kiên cô chủ của Jaejoong. Người con gái này thật mạnh mẽ. Đây thật sự là một fic hay.

-[danmie] Minh hà Chi Cao Sí [hoàn]

(link : wordpress )

cổ trang , cung đình ,phụ tử , trọng sinh , 1×1, không H , nhẹ nhàng , happy end .

-[danmie] Nam thiếp [hoàn]

(link : wordpress)

Cổ trang , 1×1 , happy end .

Mạc Ngôn thay em mình xuất giá nên lúc đầu bị “tên chồng” của mình hành chút ít nhưng sau đó thì cưng lắm nha. Mạc Ngôn trong fic có phần yếu đuối 1 chút nhưng lại rất đẹp. Trong fic còn có hai nhân vật phụ cũng rất thú vị.

-[YunJae] Ngục sủng [hoàn]

(link : wordpress)

1×1, hiện đại , cảnh sát-giang hồ, có H, happy end

Fic này trong thời gian qua rất được các readers quan tâm và khen ngợi. Bản thân fic hay + người edit tốt nên fic được yêu thích đến độ KYH in thành Fanbook luôn. Fic nói về một cảnh sát chìm tên là Jaejoong trà trộn vào ngục giam để điều tra về Park gia. Sau đó cậu gặp Yunho. Thân thế và tình cách của hắn rất đặc biệt. Sau khi ra tù , Yunho phát hiện ra Jaejoong là cảnh sát nên tức giận mà quyết tâm “hành hạ ” cậu . Nhưng cuối cùng thì cả hai cũng về bên nhau. Thật ra, tóm tắc như thế này thì không hay lắm vì thực chất khi đọc Ngục Sủng sẽ có 1 số nhân vật phụ khác cũng rất tuyệt. Từng chi tiết được tác giả mô tả rất chi tiết – thậm chí H- nên khi đọc có cảm giác như chúng ta đang sống cùng nhân vật. Fic này hay+ giọng văn nghiêm túc. Đọc để thưởng thức thì ok . Đọc để cười thì không nên.

-[YunJae] Nha sĩ ! đừng bắt hồ ly [oneshot]

(link download: word ) password : jejung

1×1, hiện đại , dễ thương , HE

Mình không biết fic này được post tại đâu. Mình đã lên google search nhưng nó chỉ ra wattpad thôi . Vì thế , nếu bạn nào biết nơi post fic này thì nói cho mình hay với . Mình sẽ dẫn link đến đó. Thanks

-[YunJae][short] Nhà phát minh cùng tiểu thư tình [hoàn]

(link online : wordpress )

Hiện đại, 1×1, nhẹ nhàng , HE

Trịnh Duẫn Hạo vì không muốn bỏ lỡ “mối tình đầu” của Kim Tại Trung nên đã phát minh ra 1 cái máy thời gian. Duẫn Hạo khi đó trở về quá khứ và gặp lại Tại Trung, lúc đó “người ta” chỉ mới 6 tuổi thôi và mọi chuyện diễn ra khi Tại Trung nhận được một bức thư tình thật lạ…. (^_^). Hình như có chit xíu H.. hì hì….

-[danmie] Nhất thực thiên hạ [hoàn]

(link : wordpress)

Huynh đệ, xuyên không, cổ trang, cung đình tranh đấu, 1 x 1, công sủng thụ, cường công, thông minh hiếu động thụ, HE.

Bộ này là huynh đệ trá hình vì cơ thể đúng là 2 anh em nhưng linh hồn thì do người khác nhập vào. Nội dung cũng là tranh đấu dành ngôi vị, sủng ái trong cung đình . Tuy nhiên , fic này có nhiều tình tiết vui hơn nên đọc thấy thoải mái, nhẹ nhàng. Theo Hana, fic này không căng thẳng. Đọc có thể đoán được. Tuy nhiên, nếu đọc để giải trí thì bộ này có thể đáp ứng được .

-[danmie] Nhất tuý hứa phong lưu [hoàn]

(link: wordpress )

Thể loại: cổ trang, xuyên không, huyễn huyễn, cường cường, nữ vương thụ, 1×1, có H, HE

Chung Tình là siêu sao ở thế giới hiện đại xuyên đến 1 nơi khác thành tông chủ Lăng Lạc Viêm của Xích Viêm tộc. Long Phạm là tế ti của Xích Viêm tộc được người người xưng tụng như thần nhân. Hai người này phải nói là “thủ đoạn” như nhau nên khi “dính” với nhau rồi thì hợp nhau đến nỗi không ai có thể tách họ ra. Mình rất thích Long Phạm. Mình thích cái kiểu lạnh lùng đứng sau lưng “vợ” ko thèm nói gì hết, mà khi nói ra câu nào là làm người ta cứng họng câu đó. Còn có cái kiểu bày ra đủ mọi lí do để “trừng phạt vợ” của anh ý .. hì hì.. gian dữ lắm. Mà mình thích 2 người này ở chỗ cả hai đều rất ư là ba chấm trong cái chuyện ấy ấy.. khà khà… Mọi người xem đi rồi biết.

Cồ trang , giang hồ , 1×1, H, nhẹ nhàng , ấm áp. happy end

Thương Mặc bị thương và được Tô Tư Ninh cứu, sau đó y mang Tô Tư Ninh theo mình về “nhà”. Vì Thương Mặc là 1 “bảo chủ” nên cũng có một cái gần giống “hậu cung”. Từ khi Tô Tư Ninh vào ở thì có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng cuối cùng thì cái “hậu cung” cũng bị dọn đi sạch sẽ chỉ còn lại mỗi mình Tô Tư Ninh dù người này thể chất vô cùng yếu ớt. Đọc bộ này rất nhẹ nhàng. Tình cảm của 2 người họ làm người ta cảm thấy khó tin. Trong bộ này không có cao trào nhưng khi đọc thì không dứt ra được. Nó cứ nhè nhẹ kéo chúng ta đến cuối truyện ma 2kho6ng hay. Theo mình “đoạn cuối cùng” là hay nhất. Khi nghe thấy câu trả lời của Tô Tư Ninh, mình cảm thấy rất hạnh phúc (ké ). Các bạn nếu thích nhẹ nhàng thì nên xem.

-[YunJae] Phụ thân và 3 hài tử [hoàn]

(link: wordpress )

1×1, hài , công sủng thụ , cổ trang, happy end.

Cái fic này được chuyển thể sang YunJae từ 1 danmie . Fic rất vui . Mọi người đều coi được. Fic đọc để xả stress rất tốt. Mình thích . Fic nói về 1 gia đình gồm 1 người cha là Jaejoong, cùng 3 đứa con là Yunho , Changmin và Junsu. Yunho làm quan, Changmin làm thương gia còn Junsu thì mới 16 tuổi nên ở nhà “xài tiền”. Jaejoong rất đáng yêu, chuyện lớn thì suy nghĩ thấu đáo, chu toàn, chuyện nhỏ thì hồ đồ y như con nít. Jaejoong là phụ thân được 3 đứa con cưng như trứng , hứng như hoa, bảo bọc đến từng cọng tóc. Trong fic chi tiết nào cũng đáng yêu, nhân vật nào cũng thấy thích, thậm chí cả quản gia, gia nô…. đều dể thương hết. Nói tóm lại, fic này đáng xem nha.

-[YunJae] Picture of you [completed]

Cổ trang , hài , H nhẹ , sinh tử , happy end (có YooSu + KiMin)

Jaejoong là một người bình thường sống ở hiện đại. Tuy nhiên có 1 điều không bình thường là cậu “chết mê chết mệt” người trong bức tranh trong phòng của cậu. Một hôm, Jaejoong bị cuốn vào bức tranh ấy và trở thành “vợ” của vị vua đương thời lúc đó – Yunho. Điều quan trọng là Yunho rất giống người trong tranh. Chuyện tiếp theo đó thì gần giống như các fic cổ trang khác là có ghen ghét, có ám sát …. nhưng quan trọng họ đầu vượt qua và có kết quả như ý. Tóm lại là hạnh phúc hết trơn. Fic này đọc vui.

-[YunJae] Please!.. take me [completed]

(link: vnsharing)

1×1, thiên thần , happy end (chết ) 🙂

Đây là 1 trong 2 fic về thiên thần mà bọn tớ thích nhất cho tới giờ . Yunho là đại thiên thần. Jaejoong là một búp bê có linh hồn do Yunho tạo ra từ một lần làm thứ phép thuật cấm. Yunho giấu Jaejoong tại một nơi bí mật chỉ riêng hắn biết và bắt đầu dạy Jaejoong nhiều thứ. Sau này Đấng toàn năng phát hiện ra nơi đó nên bắt Yunho và Jaejoong về trị tội. Yunho bị tướt hết quyền năng và chết. Jaejoong vì quá xinh đẹp nên được thượng đế đặc cách làm thiên thần và ban cho đôi cánh “của Yunho”. Cuối cùng thì Jaejoong đã làm theo trái tim mình là “tự hủy linh hồn” khi tìm thấy xác Yunho. Fic này cũng không có H gì ráo nhưng có hôn nha.. rất rất là đáng yêu đó . Đoạn Jaejoong đọc lại quyển sổ sau khi Yunho bị bắt có thể nói là xúc động nhất đối với mình. Đọc đoạn đó cảm thấy Yunho thật vĩ đại. Người như thế đáng được yêu đến suốt đời, dù có chết cũng cam lòng. :D. Còn Jaejoong trong fic thì ôi thôi … đáng yêu không kể xiết. Với một búp bê như thế , không yêu mới là lạ đó . 😀

-[YunJae] Sủng vật yêu tinh [hoàn]

(link download: word part 1 + link online ) Password : catchme

1×1, cổ trang , yêu tinh, vui . happy end

Jaejoong (Tại Trung )là xà tinh xinh đẹp thích ăn hoa. Một lần vì cứu Yuchun (Hữu Thiên) mà phải ở lại trong cung của Yunho (Duẫn Hạo). Hai người trải qua 1 vài khúc mắc nho nhỏ nhưng cuối cùng cũng rất hạnh phúc.Mấy nhân vật trong Fic này rất dễ thương . Fic có H. Fic đọc giải trí rất tốt. 🙂

-[dammie] Sửu nương nương [hoàn]

(link : wordpress )

Thể loại: Trọng sinh, 1×1, cung đình, nam biến nữ rồi biến về nam, không có xxoo nam nữ, 100% đam mỹ văn , H gần cuối, HE

Đằng Vân bị Tiết Quân Lương giết chết. Sau đó Đằng Vân lại trọng sinh làm hoàng hậu của Tiết Quân Lương rồi bị chết. Sau đó lại … (bí mật..).. Truyện này nhiều nhân vật, chủ yếu là đi hành quân đánh trận. Các nhân vật trong truyện không quá ” xinh đẹp” , tất nhiên đam mỹ thì phải tuấn tú… nhưng truyện này không đề cập nhiều đến vẻ ngoài của nhân vật. Quan trọng là các nhân vật đều rất tài hoặc rất bất tài.. khà khà… Đều mình thích nhất trong truyện chính là cái cảm giác của Tiết Quân lương đối với Đằng Vân .. hi hi … rất ngộ. Còn người mà mình đau lòng nhất chính là Phụng Minh… ac ac .. mình thấy tội nghiệp cho người này. Các bạn xem đi , truyện hay lắm.

-[danmie] Tam thê tứ thiếp [hoàn]

(link LIVEJOURNAL)

Cổ trang, giang hồ , 1 công – 7 thụ. HE

Bộ này kể về Tần Chính (Ngụy Vô Song) cùng 7 người vợ của hắn. Tất cả đều rất đẹp và tài giỏi. Fic nhẹ nhàng thôi vì dù có đấu đá chút ít nhưng không thể coi là ngược. Cảnh H chỉ mô tả sơ qua . Fic này dài. 😀 [Thật ra có 1 phiên ngoại Hana chưa coi vì link đến nhà bạn ấy bị hỏng rồi]

-[Danmie] Thái giám [hoàn]

(link : wordpress )

cổ trang , cung đình , 1×1 , H, công sủng thụ , vui+buồn, happy end (không có chết đâu) 🙂

Hạ Vô Ưu là vua . Tiêu Ngữ là thái giám. Trong 1 lần tình cơ Thái giám bị Vua ấy ấy sau đó thái giám sợ quá nên trốn đi. Nhà vua ra lệnh tìm nhưng rất lâu không được. Tuy nhiên sau đó vào đên trung thu thì vua cũng bắt được “tên thái giám” đó. Tiếp theo là quá trình công+ thụ vờn nhau. Bộ này kết thúc mỹ mãn. Các bạn đừng thấy giọng văn vui vui đoạn đầu mà lầm nha, khúc gần cuối là là lấy khăn lau nước mắt đấy. Tội nghiệp lắm+đáng yêu nữa. Nhưng may mắn là HE , nếu không thì thật sự đau lòng lắm .

-[Danmie] Thâm độ bạch bào dụ hoặc [hoàn]

(link download : word chương 1+2 và link wordpress online ) password: dbsk

Hiện đại, 1×1, nhẹ nhàng , có H , HE

Nhiêu Tông Lễ , bị bắt cóc làm bảo mẩu của con trai Thẩm Trọng Nhiên. Từ đó 2 người nảy sinh tình cảm. Hết . Đọc để giết thời gian, ok .

-[YunJae] The prince’s toy [complete]

(link download : word từ chap 1 đến 5 + link đọc online ) Password : tohoshinki

Cổ trang , 1×1, cung đình, có H, HE

Mình vô cùng thích Yunho trong fic này. Lần đầu Yunho gặp Jaejoong là lúc cậu đang chạy trốn. Yunho lúc này đang là hoàng tử đi xâm lược quốc qia của Jaejoong nên hắn bắt cậu về làm “đồ chơi” cho mình. Nhưng sau đó hắn và đồ chơi yêu nhau. Tất nhiên Jaejoong có bị hành hạ nhưng theo mình đó không thể xem là ngược. hì hì . Sau đó Jaejoong trúng độc và cần chữa trị. Họ phải xa nhau một khoản thời gian dài rồi mới hợp lại. Lúc này Yunho đã là vua. Nói chung fic này hay, nhân vật nào cũng ok hết. Các bạn xem đi, chắc chắn sẽ không thất vọng.

– [Danmie] Thiên Hạ đệ nhất [hoàn]

(link : wordpress)

Cổ trang , cung đìng + giang hồ, 1×1, hài, HE.

Yến Thanh Trì là dân “giang hồ”. Y có võ công rất cao nhưng ngốc chưa từng có. Y có biệt tài là “quậy” đến nỗi người + vật đều không chịu nổi trừ tên vua Trịnh Tuyên Kỳ. Fic này vui cực kỳ. Hana thích. Đọc thấy bạn Kỳ cưng bạn Trì mà ghen tị lắm 🙂 . Bộ này đọc để xả stess rất tốt . 😀

-[Danmie] Thiên nguyệt chi mị [hoàn 4 quyển]

(link download : word chương : 1.2.3.4.5 + link online ) Password: inheaven

Ma pháp + quỷ hút máu , Phụ tử, xuyên không , cường cường, ấm áp,1v1, HE.

Bộ này chưa hoàn (đạ hoàn 4/6 quyển rồi ) nhưng vì mình quá thích cho nên muốn giới thiệu với các bạn. Thiên Nguyệt Triệt là lục hoàng tử của Thiên Nguyệt Thần và rất được phụ hoàng mình sủng ái. Bản thân Thiên Nguyệt Triệt + Thiên Nguyệt Thần đều là những người có thân phận và mối quan hệ VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT trong kiếp trước nên trong kiếp hiện tại họ rất gắn bó với nhau. Mình rất thích giai đoạn từ lúc Thiên Nguyệt Thần mổ bụng phi tử đang cùng mình ấy ấy …để bắt đứa con trong bụng ra cho đến khi y “ăn” Thiên Nguyệt Triệt lần 2 .. hì hì …. mấy đoạn sau cũng rất hay nhưng với mình nó không ấn tượng lắm. Mai Lạc đang tiến hành làm quyển 5 nên mình cũng chẳng biết diễn biến ra sao. Nói tóm lại, đây là một bộ rất hay…. nên xem.. hì hì …Nhân vật trong truyện được tả rất đẹp. À .. mình rất rất rất .. thích sủng vật của Thiên Nguyệt Triệt là Băng Tằm cùng con quỷ nữ trong bộ hài cốt tên Thủ Diện Đồng. Rất dễ thương .

[Dammie] Tinh linh trên vai dã thú [hoàn]

(link : wordpress)

Thể loại: xuyên việt, dị thế đại lục, thú nhân, chủng điền, manh văn, có sinh tử, nhất thụ nhất công, thông minh khả ái tinh linh thụ, thú nhân cường công, kết thúc viên mãn

Truyện rất đáng yêu nha. Đọc cứ như truyện cổ tích ý. Bé tinh linh rất dễ thương. Mình rất thích hình ảnh bé ấy ngồi trong tai hay ngồi trên đầu của ngân lang (anh công đấy mí bạn), cảm thấy ngộ ngộ sao đó. Mình cũng thích cái kiểu 2 người ở chung với nhau- rât tự nhiên và cảm thấy hoà hợp. Nói chung, truyện này đọc để thư giản đầu óc tốt nha. Có tình cảm, có H , có con.. Ôi ôi .. đọc mà hạnh phúc theo họ. 😀

-[YunJae] Tìm cách yêu em [hoàn]

(link download : Word chương 1.2 ) Password : bolero

Hiện đại, 1×1, sinh tử (khoa học nha), nhẹ nhàng, xém H, HE

Jaejoong là nhà khoa học. Cậu có 1 đề tài nghiên cứu là làm cho đàn ông sinh con. Tuy nhiên cậu lại không tìm được người làm “vật nghiên cứu” vì thế Jaejoong đã “hy sinh thân mình” để làm thí nghiệm. Dưới sự trợ giúp của Changmin, Jaejoong bắt đầu “chọn lọc giống” và tiếp cận tên đó. Sau 1 đêm ấy ấy …với Yunho thì hai người không còn gặp mặt lại cho đến khi “CON CỦA HỌ” xuất hiện. hì hì … mọi chuyện bắt đầu từ đây…. Chuyện này vui nha. Happy End nữa nha. Đứa con khôn lém…. hì hì

– [YunJae] Tiêu Dao [completed]

(Link download : word chương 1.2.3 + link online ) Password : android

Au : Rồng . 1×1, NC17, giang hồ, xuyên không, happy end.

Jaejoong là người hiện đại bị xe tải đụng sau đó đi về thời cổ đại . Tại đây cậu gặp Yunho và Yuchun . Họ vốn là 2 cao thủ rất nổi tiếng . Jaejoong còn bị kéo vào một cuộc truy sát vì một “báo vật” mà mọi người nghĩ cậu mang trong người (còn báo vật đó là gì thì các bạn xem fic sẽ biết nhá .. hú hú ..). Yunho mang cậu về Tiêu Kiếm Cốc sau một chăng đường đầy “gian nan” , cuối cùng thì tại nơi tưởng như an toàn đó lại xảy ra một tai kiếp kinh hồn khác. Trong fic có đoạn Jaejoong biết được mình có khả năng quay trở lại thế giới hiện tại nhưng cuối cùng cậu cũng bỏ đi cơ hội đó. Kết thúc fic là happy end nên các bạn yên tâm mà đọc . Họ không chết đâu . hì hì.

-[danmie] Tiểu tư [hoàn]

(link download : word chương :1.2.3 + link online) Password : BossMuwon

cổ trang, đam mỹ tiểu thuyết, nhất thụ nhất công, nhẹ nhàng, đơn giản, không có màn đấu trí kịch tính, không có bi kịch sướt mướt.

Fic này nhẹ đến nổi không thể nào nhẹ hơn được. Chỉ có thể dùng từ ĐÁNG YÊU để hình dung thôi. Mộ Dung Thanh – thiếu trang chủ Mộ Dung sơn trang – nổi tiếng là “thần đồng võ lâm”, phong lưu anh tuấn, xung quanh có biết bao thiếu nữ si tình. Nhưng trong mắt hắn chỉ có một mình tiểu tư thân cận Bão Cầm. Có điều, Bão Cầm bên ngoài lại luôn lạnh nhạt với hắn. Kết thúc hạnh phúc của hai nhân vật chính sẽ thế nào? … tất nhiên là hạnh phúc rồi . Bộ này chia thành 2 phần : lúc đầu là 2 nhân vật của chúng ta lúc lớn, mấy chap sau nói về họ lúc nhỏ. Fic này đọc sẽ khiến người khác cảm thấy yêu đời hơn… 🙂

-[danmie] Tố trung tình chi hồ ly tiểu bảo bối [hoàn]

(link online: wordpress )

Cổ đại, tiên yêu, mĩ cường công, đáng yêu hồ ly thụ, công sủng thụ, ngọt văn, sinh tử văn, có H, 1×1, HE

Đóa Đóa là một hồ tiên . Hắn là bách điểu vương Chu Tước – Lăng Quang Thần Quân. Hai người vô tình gặp mặt nhau khi Đóa Đóa hạ sơn tìm mẫu thân. Cả hai sau đó có tình cảm với nhau nhưng cách biểu hiện của hai người làm đối phương “không an tâm” rất nhiều. Hiểu lầm tất nhiên là có nhưng sau đó được giải quyết hết. Tốt đẹp cả làng. Đóa Đóa sau này “sinh con” nữa đấy. Đó là phần phiên ngoại. Các bạn đừng thấy bộ này “sinh tử” mà ngại nha. Nhân vật là yêu+tiên mà, có phải người thường đâu nên chuyện gì cũng có thể xảy ra. Hì hì… xca1c nhân vật trong bộ này đáng yêu lắm.

-[danmie] Trọng sinh chi tiểu gia bất tý hậu [hoàn]

(link : wordpress)

Cổ trang, cung đình tranh đấu, xuyên không, lãnh cường công, thông minh cường thụ, 1 x 1, sinh tử, có hài, có ngược, HE

Chung Như Thủy bị hai bạn học mình hại chết nên hồn nhập vào xác đại thái tử Ngu quốc. Vị thái tử này cón có một em gái và 1 em trai vô cùng xinh đẹp. Lúc đó Chung Như Thủy bị thái tử của Quỷ Tà quốc là Phong Hàn Bích bắt về làm “thư đồng”. Thời gian ở trong cung thái tử có một vài chuyện tranh đoạt chốn cung đình xảy ra nhưng mọi chuyện đều được giải quyết. Sau đó hai người chính thức “qua lại” với nhau. Tuy nhiên , sau đó vì hoàn cảnh , Hàn Phong Bích phải lập thái tử phi và do có biến xảy ra nên hai người họ xa nhau tận 7 năm. Trong thời gian này thì Chung Như Thủy đã sinh con- Sau 7 năm , gia đình đoàn tụ nhưng Phong Hàn Bích xém chết. Nhưng cuối cùng mọi việc vô cùng mỹ mãn. Bộ này hay nha. H không có đâu. Chỉ sờ mó chút đỉnh thôi. Thật ra bộ này còn rất nhiều nhân vật “quan trọng” khác nữa nhưng dài quá mình lười giới thiệu. Còn việc sinh con của Chung Như Thủy là một việc “vô cùng hi hữu” chứ không phải bình thường nên các bạn đừng dị ứng với chữ sinh tử, Hana thấy , lí do tác giả đưa ra có thể chấp nhận được đấy.

-[danmie] Trọng sinh chi thú hồn [hoàn]

(link: wordpress )

Thú nhân, 1×1, H siêu nhẹ, sinh tử, HE.

Truyện cực hay. Theo mình là thế. La Tố Trọng sinh thành Ngãi Tố trong một gia đình có 3 anh em. La tố bị xem như người vô dụng nhất. Sau khi trọng sinh, La Tố mang theo khả năng từ kiếp trước nên có thể tiếp xúc và khống chế các loại khế ước thú. Tất nhiên La Tố rất đặc biệt nhưng cái đó để khi các bạn xem thì mới thấy hay. hihi. La Tố sau đó gặp một con cự lang và một mối tình lãng mạn chính thức bắt đầu. Nói thiệt, mình rất thích diễn biến tình cảm của 2 anh này. Có lẽ mình là người nhạt nhẻo, buồn tẻ hay sao ấy. Mình thích cái kiếu tình cảm tích góp từng chút 1 ý. Mình cảm thấy như vậy rất bền vững. Hơn nữa, cái cách Tư Lôi Tạp yêu và chăm sóc La Tố cho mình cảm giác rất an tâm và ấm áp. Anh công không nói nhiều nhưng hành động của anh ấy đáng yêu kinh khủng. Mình rất thích. Ngoài 2 nhân vật chính ra, các nhân vật phụ khác cũng rất hay. Cuối truyện thì mình chính thức chết lên chết xuống với con của 2 người này. Trời ơi, 2 đứa nó đáng yêu kinh khủng. Các bạn xem đi sẽ thấy mình không phóng đại chút nào đâu. (^_^)

-[danmie] Túy hồng y [hoàn]

(link download: word chương 1.2 + link online) Password: jaeho

1×1, cổ trang, phụ tử , happy end.

Hồng Y là tên người ta gọi Thiên Gia trong suốt hơn 10 năm y bị bắt cóc và được huấn luyện trở thành 1 Tiểu Quan. Vào ngày “ra mắt đầu tiên” của mình, y may mắn gặp lại cha ruột là Đường Tử Ngạo cứu thoát . Cũng từ lúc đó y bắt đầu để ý và yêu chính cha ruột của mình. Thiên Gia dùng mọi cách để cho cha y phải chấp nhận mối quan hệ này. Cuối cùng thì mọi việc hoàn toàn theo đúng mong ước của Thiên Gia. Thật ra fic này có xen kẻ những âm mưu bên trong nên các bạn tự đọc sẽ thú vị hơn nhiều. Bộ này dài. Tuy nhiên , vì đây là fic Phụ -Tử nên các bạn cần cân nhắc trước khi đọc nha. Mối quan hệ loại này vốn không được chấp nhận trong thực tế nên các bạn phải xác định rõ, những thứ bạn đọc chỉ nên được xảy ra trong fic mà thôi. 🙂

-[danmie] Tư phàm [hoàn]

(limk download: word chương 1 + link online ) Password : AKTF

1×1, cổ trang , thần tiên, hơi ngược chút ít , happy end

Chuyện kể về một mối tình của một phàm nhân “bất tử” tên Văn Thư và Úc Dương Thiên Quân . Để có kết quả viên mãn ở cuối fic, họ đã phải trãi qua một thời gian đau khổ khác dài. Ai đau khổ hơn ai? Các bạn xem đi rồi biết … hú hú .. Bộ này hay nha. Tả rất đẹp đó . Theo Hana thì fic này “lãng mạn” .. 😀

-[YunJae] Tướng quân đích tân nương [hoàn]

(link download: word chapter 1.2.3 ) Password : mirotic

Cổ trang , cung đình , 1×1, có H nặng, HE

Yunho là tướng quân, Jaejoong là một nam kỷ . Yunho được ban hôn cưới công chúa nhưng vào đên động phòng lại phát hiện ra “vợ” mình là một nam nhân. Tức giận nên hắn hành hạ cậu. Sau đó hắn xuất chinh. Jaejoong vì biết tin có quân mai phục nên cậu bỏ qua cơ hội trốn khỏi phủ tướng quân mà thúc ngựa ra chiến trường báo tin cho hắn. Yunho thấy cậu xuất hiện thì mất tập trung nên khiến kẻ địch thừa cơ tập kích. Jaejoong không muốn Yunho gặp chuyện nên lấy thân mình ra che cho hắn. Kết quả là…… Các bạn xem đi rồi biết. hú hú . Tới đó chưa hết đâu. Còn khúc sau nữa. Fic này H nhiều mà hard nữa. Cuối cùng thì hạnh phúc cả làng. Fic này lúc đầu tội Jaejoong lắm nhưng ngược lại khúc sau thì được Yunho rất cưng. Mình thích. hì hì . à .. Jaejoong trong fic này rất đẹp nha.

-[YunJae] Your, mine and his bedroom[hoàn]

(link download : word ) (password : jaejoong)

Mình không biết fic này được post nơi nào nên share bản word mà mình vô tình có được. Nếu bạn nào biết nơi post fic này thì cho mình biết với . Mình sẽ dẫn link sang đó . Thank you .

1×1 , hiện đại, nhẹ nhàng , happy end (có YooSu)

Lần đầu tiên Yunho gặp Jaejoong là khi cậu ở trên giường cùng Yuchun. Lần thứ hai là lúc cậu đưa Yuchun say xỉn về nhà và từ đó bắt đầu những thay đổi trong lòng của Yunho. Jaejoong rất nhiều lần chủ động thân cận cùng Yunho nhưng họ chưa lần nào “làm tới bến” cả. Tất cả đều có lí do (cái này dành cho các bạn tìm hiểu). Nhưng sau cùng thì hai người cũng hạnh phúc và làm cái cần làm.. hì hì…Nói chung fic này nhẹ nhàng. Đọc dễ thương lắm nha. Không H mạnh đâu. Kiss + nake chút hà. Cái mình thích chính là những lúc Yunho cùng Jaejoong nói chuyện, đáng yêu lắm. Nếu bạn thích nhẹ nhàng thì đọc fic này được nà.

-[YunJae] Vĩnh dạ tuyệt ái [hoàn]

Cổ trang, 1×1, cung đình , ngược , Happy end

Koujuu dịch bộ này rất hay . Mình không muốn tóm tắt ở đây vì lúc mình đọc bị lên máu mấy lần.. vì tức , nhưng lại không bỏ được. Hai nhân vật Yunho và Jaejoong đều rất có cá tính + thêm hoàn cảnh trong fic khiến họ đau khổ rất nhiều . Tóm lại , các bạn đọc đi rồi biết . Nói trước, fic này không hề vui vì giọng văn rất nghiêm túc. Tuy nhiên , nếu đã quyết định đọc thì nên đọc cho hết chứ đừng ngưng giữa chừng. Fic thật sự hay.

-[YunJae] What love really is [hoàn]

(link download : word từ chapter 1 đến 4) password : yunjae

hiện đại, non-au , 1×1, HE

Đây là một trong một vài fic luôn ở trong điện thoại của mình . Là fic non-au nên tất nhiên sẽ nói về cuộc sống của DBSK. Tuy nhiên fic này Yunho có lấy vợ và sinh được 1 con trai sau đó thì li dị. Quá trình này diễn ra rất đau lòng cho Jaejoong cũng như là 4 thành viên còn lại. Tuy nhiên không ai có thể ngăn nó xảy ra. DBSK sau đó tách ra khỏi SM và thành lập 1 công ty mới tên là CE. Mọi việc lại tiếp diễn cho đến khi hai người đến được với nhau. Fic này thật nhẹ nhàng và cảm động. Con trai Yunho rất đáng yêu và rất nhiều chi tiết trong fic này sẽ làm bạn đau tim vì hạnh phúc, cảm động và đau lòng đó. Fic rất hay. Bạn không nên bỏ qua.

-[Dammie] Xuyên việt dị thế úy lam thiên không hạ [hoàn]

(link : wordpress )

Xuyên không, huyền huyễn, nhất công nhất thụ, cường công cường thụ, HE.

Truyện này tóm tắc sẽ ko còn hay nên các bạn tự xem nha. Tên nhân vật cũng như địa danh được đặt theo kiểu châu Âu, khó nhớ muốn chết, hix. Truyện đọc thư giản được, không có ngược , đọc đáng yêu. Truyện này chỉ có 1 chít H ở gần cuối thôi. Truyện dùng ma pháp và đánh nhau nhiều. Mình thích cái cách anh công đối với bạn thụ.. hi hi .. dễ thương lắm. Cách bạn thụ suy nghĩ cũng rất hay. hì hì .. các bạn xem di rồi biết. 🙂